May mà hôm nay tụi mình tới kiP, nếu không chết cả đám
rồi. Tụi cán bộ của Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam làm ăn không ra cái trò gì eả. Theo đà này, mọi công tác cán bộ xâm nhập ehúng mình phải đảm trách hết thôi.
Nụ nói nho nhỏ:
– Ai không biết vậy, nhưng trong giai đoạn này, mình còn phải nhờ tay chúng nó nhiều, bề gì chúng cũng là dân đia phương nên dễ len lỏi hơn. Khi nào cách mạng
thành công, khử đi có khó gì.
Xe chạy thực mau nên không ai nói với ai lời nào nữa, khi chạy tới gần cư xá. Nụ bảo Trinh đậu lại, nàng xuống xe đi bộ về. Hôm nay gió thổi mạnh, Nụ nhìn về hướng Khánh Hội, khói đen bay ngất trời. Tự nhiên nàng mỉm cười thích thú, Nụ nghĩ trong eái rủi cũng có cái may; Nếu lúc trộm tiền của cô Anna xong, đem ra cho Xuân được, nàng đâu eó tới nhà Trinh để gửi, mà nếu không gặp Trinh, đâu eó vụ kéo cả bọn tới nhà Ba để kiển soát hành động của bọn họ. Có lẽ bây giờ nàng phải thận trọng hơn trong những công tác khoán trắng cho đám cán bộ miền Nam này.