nó…
Thời gian như lắng đọng lại trong nụ hôn cho đến khi bà chợt nhận ra bàn tay nó đang xoa xoa trên lưng bà, trên bụng và lần lần lên ngực bà. Rồi áo lót của bà bị đẩy lên trên, hai vú bà trật ra, núng nính nây nẩy dưới bàn tay của nó. Bà Huệ cảm thấy rất nhột, rất sướng nhưng cũng rất xấu hổ, bà kéo chiếc áo lên che như một phản xạ tự nhiên rồi chợt nhận ra rằng nó đâu có nhìn bà đâu mà chỉ đang sờ mó nắn bóp bà thôi, nó còn đang mải hôn bà kia mà.
Rồi nó cũng ngừng hôn, và nhanh chóng dùng tay lột chiếc áo khoác ra khỏi người bà. Rất bất ngờ, bà Huệ co rúm người lại cố che chắn khoảng da thịt đang trần trụi trước mắt nó. Nó chỉ cười ngả vào ôm lấy bà lần tay ra sau lưng mở móc khóa áo lót. Cả khuôn ngực đầy đặn chắc nịch của bà lộ ra trắng muốt với vẻ đẹp khôn tả. Bà Huệ vòng tay khoanh trước ngực che đậy một cách yếu ớt trước ánh mắt đang sáng lên của nó. Lúc này trên cơ thể bà chỉ còn sót lại chiếc quần lót màu trắng nhỏ bé che chắn vùng “cấm địa”. Nó cúi xuống bế bổng bác Huệ lên rời khỏi cái sa-lon.
– Ô kìa… Làm gì thế Minh… Bỏ bác xuống. – Bà Huệ hoảng hốt.
– Cháu đưa bác lại giường nằm cho thoải mái hơn. – Nó vừa bế bác Huệ đi vừa nói.
– Ôi, không, không… Minh…
Bà Huệ nhận thấy nó đang bế mình đi lại giường, bà hốt hoảng nhủ thầm :
– Chẳng nhẽ nó định làm “chuyện đó” với mình thiệt… – Bà hét lên – Ôi không… Minh… Bỏ bác xuống …
Nói thế chả nhẽ nó lại chịu bỏ bác xuống… Hiển nhiên là không đời nào, nó đã đặt bác lên giường… Tấm nệm rung lên êm ái dưới lưng bà Huệ, nó thả người đè xuống bác trong đầu hân hoan với ý nghĩ:
– Thế là xong, mọi việc đã diễn ra đúng như dự kiến của mình không sai một li nào. Mình sắp được biết mẹ của chị Thủy như thế nào. Ôi, hẳn là cái *** của “bà già” này sẽ rất khít, rất nóng. Được xuất tinh vào *** “bà già” này mới sung sướng làm sao…
Minh bắt đầu liếm nút lên bụng bác Huệ làm bác co thắt lên xuống, dần dần lưỡi nó di chuyển xuống phía dưới, khi hôn đến quần lót bác nó ngoạm một cái bất ngờ vào bẹn bác:
– Ah …! – Bà Huệ nẩy người lên.
Nó dùng hai môi mình che răng lại (vì sợ răng sẽ làm bác đau gây giảm khóai cảm nơi bác), nó bập. . .bập… liên tục vào 2 sợi dây chằng hai bên háng bác… Bà Huệ nẩy hẳn người lên, bà trân người theo từng cái táp cái bập của miệng nó.
– Ah!
Bà Huệ không thể không rên lên được, bà không còn biết gì cả, không còn có khái niệm luân thường đạo lý, không còn biết trước mặt bà là 1 “thằng bé”….giờ đây bà chỉ còn biết nó là 1 “người đàn ông” theo đúng nghĩa của nó, bà buông xuôi tất cả, mặc cho “thằng bé” muốn làm gì bà thì làm …