giường của mợ:
_ Vậy cháu ngồi đây nói chuyên với mợ một lúc. Ngồi ngoài kia chán lắm, em ngủ rồi hả mợ?
_ Ừ, em nó vừa mới ngủ.
Em ngó nhìn mợ bế đứa bé, thấy nó đang ngủ khá say. Em ngồi xuống đằng sau mợ thủ thỉ:
_ Hôm nay mợ không đi làm đồng à?
_ Bây giờ làm cỏ đã chưa làm được. Mà cũng đang thiếu nước.
Em liền đưa tay sờ vào âm hộ của mợ rồi day day.
_ Thôi cháu, đừng sờ nữa, mợ hết quần lót để mặc rồi.
_ Ơ, thế mợ không măc quần lót à?
_ Không, có mấy cái mợ chưa kịp giặt.
_ Ôi dào, không mặc thì càng mát chứ sao. Cháu có mặc sịp bao giờ đâu, cứ để nó lủng lẳng cho thoải mái.
_ Không mặc sao mợ dám ra đường, Từ đêm hôm qua đến giờ cháu làm mợ tốn hai quần lót rồi đấy, thôi bỏ tay ra đi không lại làm ướt quần mợ bây giờ.
_ Kệ, hì hì. Em lại cho tay vào trong quần móc âm hộ của mợ, vì vướng phải bế đứa bé nên mợ em không chống cự lại được.
_ Sao cháu thích sờ “bướm” mợ thế, không thấy chán à.
_ Chán gì thì chán chứ được sờ ” bướm ” mợ thế này cháu sờ cả ngày.
_ Nỡm, chỉ thế là giỏi.
_ Mợ cho cháu ” địt ” đi mợ, tí nữa cháu về dưới nội rồi không được ” địt ” mợ nữa thì cháu thấy bứt rứt lắm.
_ Chẹp, đã bảo là không được rồi mà, bà đang ngồi ngay ngoài nhà, cháu mà làm là bà biết ngay.
_ Sợ gì, bà đang nói chuyện không vào đây đâu mà mợ lo.
_ Mợ sợ lắm, không dám đâu.
_ Đi mà mợ, tí nữa cháu đi rồi.
Thấy em năn nỉ nên hình như mợ chịu:
_ Thế thì mợ cháu mình ra sau nhà, chứ trong buồng không được đâu, mợ sợ lắm.
Em mừng húm. Cuối cùng thì mợ cũng nhận lời. Mợ nhẹ nhàng đặt đứa bé nằm xuống, em đứng lên nhưng tay vẫn không rời khỏi âm hộ của mợ.
_ Thế không bỏ tay ra cho người ta đi à.
_ Dạ. Đi nào mợ, mình ra sau nhà đi.
Mợ em mỉm cười lém lỉnh:
_ Chỉ thế là nhanh.
Mợ mở cửa bước ra nhưng em thì phải bò ra như lính biệt kích vậy. Mợ đi trước, em đi sau nhìn mông mợ mà thèm quá, muốn nhảy tới bóp quá trời. ” Chẹp, tí nữa là được bóp gì mà phải vội “, em nghĩ thầm.
Sau vườn nhà có bụi chuối rất to mọc sát cạnh tường nhà, đứng bên này không thể nhìn sang bên kia được. Sau vườn còn có 1 cái ao khá rộng, người ta đắp 1 cái đê nhỏ để ngăn nước mùa lũ nữa. Mợ em đứng dựa người vào tường nhà rồi thủ thỉ:
_ Bây giờ muốn làm gì thì làm đi, nhưng khẽ thôi cẩn thận trong nhà bà nghe thấy.
Đúng là em có nghe thấy âm thanh của hai bà khi đang nói chuyên thật, em hơi lo, nhưng lúc bấn lên rồi thì bất chấp. Em tụt quần mợ em xuống đến ngang đùi rồi cúi xuống lấy lưỡi liếm dọc khe âm hộ của mợ, không còn mùi khai nữa nhưng cái mùi kích thích thì vẫn còn nguyên. Mợ em đẩy đầu em ra nói lí nhí:
_ Đừng liếm nữa, mợ buồn lắm. Đút chim vào bướm mợ rồi làm nhanh nhanh đi.
Người em nóng phừng phừng đứng lên vạch quần sooc lôi thằng nhỏ ra bảo:
_ Mợ ưỡn người lên đi.
Mợ em ưỡn người lên nhưng em thấy vẫn khó đút vào nên bảo:
_ Mợ dang hai chân rông ra tí nữa.
Do cái quần chun chỉ được kéo đến ngang đùi nên mợ dạng hơi khó.
_ Thế này được chưa?
_ Được rồi, mợ vành bướm ra đi.
_ Ôi thôi, cứ đút vào đi, chắc là vào được đấy.
_ Vào thì vào được, nhưng không sâu. Mợ cứ vành ra đi.
_ Lại còn muốn vào sâu nữa, tham thế không biết.
Mợ em dùng hai tay vành hai mép âm hộ mợ ấy ra rồi ưỡn về phía trước bảo em:
_ Thế này được chưa?
_ Được rồi mợ ạ.
Em hơi thấp người xuống một chút rồi cầm thằng nhỏ quét lên quét xuống âm hộ mợ rồi ấn vào.
_ Được rồi, mợ bỏ tay ra đi.
Mợ em bỏ tay ra, em liền dùng hai tay bóp lấy mông mợ ép về phía mình. rồi em dùng thân mình ép mợ đứng sát vào tường.
_ Phù, sướng không mợ? Em bắt đầu dấn người lên.
Mợ em trả lời lí nhí:
_ Có!
_ Cháu ” địt ” mợ nhé?
_ Thế đang làm gì mà còn hỏi như thế?
_ Thì cháu nói thế cho thêm phần kích thích ấy mà. Mợ có thấy kích thích khi cháu nói như thế không?
Mợ em lắc đầu:
_ Không biết.
_ Sao lại không biết? Mợ thử nói câu ” mình địt nhau đi ” cho cháu nghe xem nào.
_ Không, ngượng cả mồm.
_ Đi mà mợ, nói cho cháu nghe đi. Vừa nói em vừa dấn người.
_ Nói một lần thôi nhé.
_ Một lần cũng được, mợ nói đi.
_ Mình ” địt ” nhau đi.
_ Cái gì, cháu nghe không rõ. Mợ nói lại đi.
_ Mợ không nói to được đâu, bà nghe thấy đấy. Mà cháu chơi gian nhớ, vừa nãy mợ bảo chỉ nói một lần thôi mà.
_ Đi mà mợ, nói sát vào tai cháu đi, thế mới nghe rõ.
_ Một lần nữa thôi đấy.
_ Dạ vâng.
Mợ ghé miệng sát tai em rồi thì thầm:
_ Mình ” địt ” nhau đi.
_ Thì cháu đang ” địt ” mợ đây mà, mợ còn muốn cháu ” địt ” thế nào nữa.
Vừa nói em vừa cười, mợ em dí ngón tay vào trán em:
_ Đồ khôn lỏi!
Mợ vừa dứt câu em rút thằng nhỏ ra khỏi âm hộ mợ:
_ Sao thế, không ” ấy ” nữa à?
_ Lại ” ấy ” nữa. Cháu chán quá, mất hết cả hứng. Mợ dùng từ khác đi.
_ Được rồi, mợ đổi được chưa. Đòi hỏi quá đi mất, thế có ” ấy ” nữa không?
_ Lại ” ấy “. Mợ nói lại đi.
Mợ em mỉm cười lườm rồi ghé sát tai em:
_ Thế mình có ” địt ” nhau nữa không, sao lại rút chim ra vậy.
_ Có chứ, cháu ” địt ” mợ tiếp đây này.
Em tụt hẳn quần mợ vứt sang một bên, để mợ dựa lưng vào tường, hai tay em nhấc hai chân mợ lên bảo:
_ Mợ cầm chim cháu nhét vào bướm mợ đi, tay cháu bận mất rồi.
Mợ nhìn xuống phía dưới rồi cầm thằng nhỏ của em căn chỉnh:
_ Cháu ép mông vào đi.
Em đẩy mông mình từ từ tiến sâu vào, mợ bỏ tay ra bảo:
_ Được rồi đấy.
_ Cháu biết rồi.
Sau đó em từ từ rút thằng nhỏ ra rồi lại ấn vào rất từ từ, cả em và mợ đều nhìn vào nơi giao hoan. mợ em bảo:
_ Sao không ” ấy ” nhanh lên, mà cứ làm chậm vậy?
_ ” Ấy ” gì hả mợ?
_ Nỡm, sao không ” địt ” nhanh lên, mà chậm vậy, mệt rồi hả?
_ Còn lâu cháu mới mệt, mợ chuẩn bị chưa, cháu ” địt ” mợ đây.
_ Thì ” địt ” đi. đùa mãi.
Mợ vừa dứt câu thì em đẩy một cái rất mạnh khiến mợ hự lên một tiếng:
_ Nhẹ thôi, lộ hết cả bây giờ, mà cháu làm nhẹ nhàng thôi, bướm mợ hơi ran rát rồi.
_ Lạ nhỉ, bướm mợ trơn lắm mà.
_ Nhưng mợ cảm thấy rát rát rồi.
_ Ôi, cháu thương cái bướm của mợ quá đi mất.
_ Nỡm, đằn người ta ra ” ấy ” huỳnh huỵch như trâu húc mả suốt từ đêm hôm qua tới giờ còn nói thế nữa.
_ Sao mợ hay dùng từ ” ấy ” thế nhỉ. Em vừa nhấp đều đều vừa nói.
_ Ừ thì ” địt “, thế được chưa nào?
_ Được rồi, hì hì.
Mợ vừa cười vừa lườm em.
Đang say xưa phập thì bỗng:
_ Êu êu, con chó đi đâu rồi. H ơi, đi đâu rồi cháu, vừa bảo ra sau vườn chơi cơ mà. H ơi!
Thôi bỏ mẹ con rồi, đừng ra đây bà ơi. Em vẫn bế mợ, thằng nhỏ vẫn ở trong âm hộ mợ, em với mợ gần như là nín thở, mỏi tay lắm nhưng vẫn cố nhịn lạy trời cho bà đừng ra chỗ bụi chuối.
_ H ơi, đi đâu rồi không biết, H ơi
Thôi chết rồi có lẽ bà đang đi ra chỗ bụi chuối, đời em lặn rồi, em nghe tiếng bước chân trên lá khô lạo xạo càng lúc càng gần. “Chết con rồi mẹ ơi” em nhủ thầm, bà gần tới nơi rồi. Mợ em cuống lên:
_ Làm sao bây giờ.
Đúng trong lúc nguy nan nhất thì trong đầu em lóe lên 1 tia sáng:
_ Bà ơi, bà đừng ra, cháu đang…. ( Em giả vờ như đang giặn và thở gấp ).
_ Xư bố anh, sao không vào nhà xí mà lại ra đây hả cháu? Bà em vừa cười vừa nói
_ Cháu đau bụng quá, chạy vào nhà xí thì con chó nó nằm ở đấy, bí quá cháu mới ra đây. Cháu bị đường ruột rồi bà ạ. Ui da đau quá.
_ Ừ, xong thì lấy đất mà lấp đi.
Em mừng như chết đi sống lại, cả hai mợ cháu thở phào nhẹ nhõm.
_ Mợ sợ gần chết, thôi cháu làm nốt đi còn về dưới kia.
Trong nỗi sợ hãi vừa rồi thì thằng nhỏ lại teo lại mới đau, giục mãi không chịu lên. Bực hết cả mình.
_ Bực mình quá, lên nào ” ku “, lên nào.
_ Không cửng được à?
_ Dạ, tại lúc nãy cháu sợ hết hồn, lên nào cái thằng này. Em dùng tay xóc cho nó lên mà nó không chịu lên, ức vãi đái.
_Thôi để lúc khác đi, mợ vào nhà đây. Cái quần của mợ cháu vứt đâu rồi?
Em đành tiu ngỉu nhặt cho mợ cái quần trong lòng thì ấm ức: ” Mẹ khỉ, đang sướng thì lại cụt hứng, tại con chó kia cả. Đi đâu để bà tao tìm suýt nữa thì bố hết đường về quê thăm mợ. Mẹ mày rồi thế nào cũng cho mày viên gạch vào đầu, đợi đấy con ạ “. Nhìn mợ em măc quần mà em thấy tiếc ra mặt rồi thở dài.
_ Thôi đừng thở dài nữa, vào nhà đi không bà lại đi tìm.
_ Mợ sửa lại tóc đi kìa, bung ra rồi, với cả mợ lau bớt chỗ bướm đi đã không nó lại thấm ra quần bây giờ.
_ Ừ, tại cháu ” ấy ” mạnh quá đấy.
_ Lại ” ấy ” nữa.
_ Ừ thì ” địt ” được chưa. Mợ vừa búi tóc vừa lườm em.
Thế quái nào em lại nổi hứng, thằng nhỏ lại cửng lên:
_ Mợ ơi, chim cháu lại cửng lên rồi, từ từ đã mợ.
_ Thôi đi ông tướng vào nhà đi.
Vừa dứt câu mợ em lỉnh đi mất làm em không kịp giữ mợ lại để giải quyết nốt. Em ấm ức cấu cho thằng nhỏ một phát: ” Mẹ, cái lúc cần thì không thấy đâu, bây giờ mới ngỏng lên làm cái gì, a kay thật “.
_ Đỡ đâu bụng chưa cháu?
_ Dạ đỡ rồi bà ạ.
_ Cháu có ăn gì linh tinh không mà bị đường ruột?
_ Chắc tại ăn xôi gấc, cháu ăn ngọt là dễ bị đau bụng bà ạ. ( Em giả vờ )
_ Thế à.
_ Hơn 9h rồi, chắc cháu cũng chuẩn bị về dưới kia đây bà ạ.
_ Ừ, mà đi đường cẩn thận nhé cháu, đường đê toàn đá hộc lởm chởm khó đi, không cẩn thận là lao xe xuống vệ đê đấy.
_ Bà yên