Thành Viên

Chị, Em Yêu Chị – Chương 78: Xa càng thêm xa.

Chị, Em Yêu Chị

Chị, Em Yêu Chị – Chương 78: Xa càng thêm xa.
≧✯◡✯≦✌
✧ ✱ ✶ ✷ ✴ ✸ ✺

lời như thế. Kiểu nói chuyện thế này chưa từng xảy ra giữa hai người từ cách đây rất lâu rồi.
– Là chị chuyện bé xé ra to, tự nhiên lạnh lùng rồi đùng đùng muốn bỏ đi. Rõ ràng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Cô lớn tiếng nói.
– Ai chuyện bé xé ra to? Ngẫm lại xem mình vừa phát ngôn ra cái gì?
Cô nhìn thẳng vào mắt người đối diện, cực kỳ tức giận nói.
Vũ Hương Ly nhìn thấy ánh mắt kia, lửa giận càng lớn hơn.
– Phải, tôi nói chị đi đi, xem đi được bao nhiêu lâu, tôi cũng không làm gì sai cả, chị đi đi, tránh mặt tôi đi.
Cô hét lên, đôi mắt đỏ hồng, cố gắng không cho nước mắt rơi ra.
– Được, tôi đi. Cô cũng nghĩ lại xem bản thân đã làm cái gì đi. Đến bây giờ vẫn có thể cãi nhau được thì tôi cũng chẳng hiểu hai chúng ta đang làm cái quái gì.
Cô dập mạnh vali, nhanh chóng kéo rời đi, ra khỏi phòng, không quên đóng cửa thật mạnh, tiếng cửa va đập khiến Vũ Hương Ly rùng mình. Nhìn cánh cửa kia, cô không kìm được bật khóc, ngồi xụp xuống sàn nhà, khóc nức lên thành tiếng.
Cô thật sự không hiểu, sao Thiên Hương có thể đối xử với mình như thế? Sao có thể nói như vậy?
Mặt vùi vào hai bàn tay, sau thời gian lâu như vậy, không thể tin được vài chuyện cũng khiến hai người cãi vã, lại còn đến nước này.
Cánh cửa mở ra, Vũ Hương Ly vẫn khóc, khóc nức lên.
Hai bàn tay nhỏ bé khẽ chạm vào hai bàn tay đang che trên khuôn mặt cô. Giật mình bỏ tay xuống, bắt gặp một đôi mắt trong veo đang nhìn mình.
– Mẹ đừng khóc. Con đau lòng, mẹ Hương cũng sẽ đau lòng.
Giọng nói non nớt của Hương Vy nhỏ nhẹ vang lên. Bàn tay nhỏ nhắn đưa lên quệt ngang dòng nước mắt kia. Khe khẽ an ủi.
– Vy à…
Cô ôm lấy con gái vào lòng, cố nín tiếng khóc.
– Mẹ không sao, mẹ không sao, mẹ không khóc.
Hương Vy áp tai vào ngực mẹ, vẫn nghe tiếng thút thít.
– Mẹ đừng khóc nữa mà. Con gọi mẹ Hương lại nhé?
– Không, mẹ Hương… Không thương mẹ nữa.
Cô lại khẽ nấc.
– Không phải, vừa nãy mẹ Hương đi ra ngoài, con thấy mẹ Hương khóc. Mắt còn đỏ hết lên, mẹ Hương thương mẹ Ly, chỉ là mẹ giận thôi.
Cô ôm lấy con gái, nước mắt không biết sao cứ rơi xuống.
***
Nguyễn Hoàng Anh đón Hương Vy về nhà, Vũ Hương Ly ngạc nhiên, Thiên Hương đi công tác, Hương Vy cũng đi nước ngoài. Ban đầu cô không định để con bé đi, thế nhưng nghe Nguyễn Hoàng Anh nói Nguyễn Hiền rất muốn gặp Hương Vy, đành giúp con thu dọn đồ dùng cá nhân rồi để Nguyễn Hoàng Anh đưa đi.
Căn nhà bây giờ chỉ có một mình cô, Vũ Hương Ly ngồi trên sofa, suy nghĩ một chút, rốt cuộc vẫn đứng dậy lấy chìa khoá rời khỏi nhà.
Cô lái xe đến bệnh viện, cũng không hiểu vì sao lúc này lại nhớ đến Trương Quân Ninh, muốn tới nhìn một chút xem tình trạng thế nào.
Ngồi trong xe, bất giác nhìn về phía ghế bên cạnh, ở đó có áo khoác của Trần Thiên Hương, không biết chị ấy để đấy lúc nào. Cô lắc mạnh đầu, nghĩ lại hôm nay hai người cãi nhau, thật sự không muốn nghĩ đến người kia nữa. Liền với áo khoác ném ra phía ghế sau. Lái xe thẳng tới bệnh viện.
Cô đến gần phòng bệnh, thấy có mở cửa, đi vào trong thì thấy bác sĩ và hai y tá đứng cạnh giường Trương Quân Ninh nằm, cô tiến lên phía trước, hơi nhíu mắt nhìn. Trương Quân Ninh tỉnh?
– Bác sĩ Ly. Cô đến rồi, bác sĩ Trương vừa mới tỉnh dậy mấy phút, xem ra sớm hơn dự đoán, tình hình có vẻ tốt hơn nhiều.
Trương Quân Ninh mở hé ánh mắt, nhìn Vũ Hương Ly đứng kia, môi khẽ mỉm cười.
– Thật sao? Cảm ơn bác sĩ, tốt quá rồi, nếu bác có gì bận thì mau đi đi ạ, chỗ này để tôi phụ trách, dù sao bác sĩ Trương và tôi rất thân thiết.
– Vậy được, cảm ơn cô.
Bác sĩ rời đi rồi, hai y tá xem xét nước truyền và thiết bị cẩn thận rồi mới rời đi. Trong phòng chỉ còn hai người.
Vũ Hương Ly đi đến gần giường bệnh, trên môi có nụ cười.
– Tốt quá, chị tỉnh rồi.
– Ừm…
Trương Quân Ninh hơi gật đầu, yếu ớt đáp lại, thế nhưng trên môi cũng mang ý cười.
– Thật xin lỗi, thời gian vừa qua đã đối xử với chị không phải, vậy mà chị vẫn không ngại hi sinh mạng sống cứu tôi. Tôi không biết lấy gì để đền đáp.
Trương Quân Ninh lắc lắc đầu. Hơi khó khăn nói ra, lời nói nhỏ lí nhí, cô dùng tiếng Việt để nói.
– Em không sao… là tốt rồi.
Bàn tay còn chỉ chỉ Vũ Hương Ly, nho nhỏ ra dấu.
Vũ Hương Ly cười.
– Được rồi, sau này tôi sẽ dạy chị nói tiếng Việt, có ai bảo nghe chị nói tiếng Việt buồn cười lắm không?
Trương Quân Ninh cũng cười, mình nói tiếng Việt không phải tốt lắm sao? Sao buồn cười được. Nhưng không sao, nhìn thấy Vũ Hương Ly cười cũng cảm thấy vui vẻ.
– Chị như vậy có phải thông báo cho gia đình biết không? Tôi nghĩ nên báo.
– Không, đừng, họ biết cũng không giải quyết được gì, sức khoẻ của tôi hiện tại không thể lên máy bay trở về nước được, nếu nói cho bố mẹ tôi biết thì họ sẽ bỏ dở công việc chạy đến Việt Nam mất, tôi không muốn thế, cũng không muốn thấy họ lo lắng, để ngày mai gọi điện thoại báo rằng tôi ở lại Việt Nam với một người bạn ít ngày là được.
Vũ Hương Ly nghe vậy, hơi gật đầu, cái này là tuỳ cô ấy thôi.
Trương Quân Ninh nhìn đồng hồ, cũng hơn mười giờ rồi. Cô với tay Vũ Hương Ly.
– Lại đây, lên giường nằm đi.
Cô ngạc nhiên, cũng lắc đầu liên tục.
– Không, chị đang bị đau, tôi không nằm cạnh đâu, với lại, chút nữa tôi ngồi ở ghế đằng kia là được.
Trương Quân Ninh cau mày.
– Sao được? Không phải nói ở đây phụ trách chăm sóc tôi sao? Phải ở gần chứ, lỡ tôi có cần gì, em ở ghế đằng kia nói chung không tiện, quá xa. Nằm lên đây, giường này cũng không nhỏ.
Cô vỗ nhẹ vào khoảng trống bên cạnh, cười nói.
Vũ Hương Ly nhìn nụ cười thanh tú kia, có chút mất tự nhiên, nhưng sau đó từ từ lên giường, nằm bên cạnh Trương Quân Ninh.
Cô với tay tắt điện, phòng bệnh rơi vào một khoảng đen tối, chỉ nghe thấy tiếng thở nhẹ nhẹ của cả hai.
Vũ Hương Ly nhìn thẳng lên, ánh mắt lơ đễnh trong khoảnh trống màu đen, bàn tay hơi nắm lại. Thiên Hương, rốt cuộc bao giờ mới chịu bình thường lại đây?
Trương Quân Ninh khẽ chạm nhẹ vào tay cô, chợt giật mình rút mạnh tay lại.
– Sao thế?
Vũ Hương Ly bình tĩnh lại, hỏi.
– Không có gì, muốn xem em ngủ chưa, im lặng quá.
– Ừ nhỉ, tôi quên mất, chị hôn mê vừa mới tỉnh, làm sao đã ngủ ngay được nhỉ. Chị có muốn nói chuyện gì không? Nói với tôi tạm đi.
Trương Quân Ninh lại đưa tay lên, nhẹ chạm vào tay người kia, môi hơi cười.
– Tôi chỉ muốn nói, tôi rất vui, em không ghét bỏ tôi nữa.
– Được rồi, chị không cần phải nhắc, lại làm tôi cảm thấy tội lỗi, sau này tôi cũng không ghét bỏ chị nữa, được chưa?
Cả hai cùng cười.
– Được.
***
Gần mười một giờ đêm, Trần Thiên Hương trở về nhà, phát hiện Hương Ly không có ở nhà. Cô thở dài, ngồi thẫn thờ ở ghế sofa, bàn tay cầm điện thoại, suy nghĩ một chút, nhắn cho Vũ Hương Ly một tin, vài phút sau, không có tin nhắn trả lời, cô lại tiếp tục nhắn, rất lâu sau đó, lại nhắn và chờ. Cuối cùng cũng rời khỏi nhà.
Không biết vì sao lại lái xe tới bệnh viện, xuống hầm để xe, rất nhanh, cô thấy xe của Vũ Hương Ly ở đó. Bởi vì cô cũng có chìa khoá, liền mở cửa ra. Ở ghế sau có áo khoác của mình, tiện tay liền lấy về.
Rời khỏi hầm xe, muốn đi tìm Vũ Hương Ly, xin lỗi về chuyện hôm nay. Cô không muốn cả hai như vậy. Suy nghĩ rất nhiều, có lẽ chính mình phải tìm Hương Ly nói xin lỗi.
Cô hỏi thăm, nữ y tá nói bác sĩ Ly không có ở phòng trực của cô ấy mà ở phòng của bác sĩ Trương, chăm sóc cô ấy đêm nay.
Trần Thiên Hương đến gần phòng bệnh của Trương Quân Ninh, qua ô cửa kính nhỏ, đèn trong phòng đã tắt, cô không thể nhìn thấy gì. Trong lòng cô nổi lên một cảm xúc khó tả, hai bàn tay nắm chặt lại, quay lưng thật nhanh rời khỏi bệnh viện.
Có lẽ chỉ mình mình muốn làm lành mà thôi. Lái xe trở về công ty. Cười khổ, có lẽ lần này đi Pháp sẽ rất lâu.
Trong lòng chua xót lạ kỳ, chưa bao giờ cô cảm thấy lòng cách lòng lại xa như vậy. Mà khoảng cách cô muốn kéo gần lại, lại xa càng thêm xa.
(Mình không hề bỏ truyện, chỉ là quá bận trong thời gian gần đây. Đọc được một số bình luận buồn vô cùng. Dù sao vẫn cảm ơn tất cả các bạn vẫn luôn theo dõi và ủng hộ. Cảm ơn nhiều.)
– Tội nghiệp ghê, thương mình ghê, cô tác giả tốt bụng luôn nghĩ tình tiết máu chó cho nhân vật -.-

Open

Close


truyen sex bu vu liem lonhentai co trangtruyen 18 chi emtruyen hentai loan luan 3dtruyen sex loan luan ba me dam dangtruyen hiep dam con gaitruyenhentaltruyện sex loạn luân chị em ruộtTruyen hentai khong che goku số 18Truyensex ve cac bà mẹtruyen sex nu canh sat dam dangTruyện tranh sonic xxxtruyen pha trinh tre emtruyen hentai xukatuyện hentai oắn tù xì phan mẹ bạnhentai loan luantruyen sex dem tan hontruyện sex mợ ốitruyen sex nua demtruyen choi vo bantruyen sex co anh minh hoatruyen sex ma ngainaruto chịch tsunadeđọc truyện sex nàng dâu thời naytruyện lessTruyện nứng lồn aaaa địt emtruyện hentai to love rutruyen sex dit ban cua meTruyensex Nô lê tinh ductruyen hen tai loan luan me contryuen xestruyen sex naruto va sakuratruyen 18 cha duongtruyen sex thac loantruyen hen tai 3dtruyen dit nhau ve demtruyen anh chong em dautruyện tranh sex mẹ địt cotruyen tranh sex sieu nhantryen xxtruen dit nhautruyện hentai ko cheTruyện hental có thainge doc truyen sexmua truyện hentaidoc truyen sex dai tapđọc truyện 18 fulldoc truyen sex hentai ngoc rong bulma co mauanh re em vo lam chuyen aytruyen sex phu nu hoi xuanboku wa tomodachi 18+ truyệnGo ku sex truyên chưem suong qua nua di anhtruyen sex co giao thao moi nhatchuyen dit nhau me contruyen hentai tam quoctruyen tranh hentai hiepbay vien ngoc rong sextruyen sex cha du con gaitruyen hentai mautruyện tranh sex mẹ conhentai me kekouko xnxxchuyen dit nhau co giao thaotruyen hentai chi dautruyen loan luan di chautruyen 18 bao damtruyện sex đập đátruyen hentai loan luan di chau sieu phamtruyên sex phá trinhtruyntranh hientai anime có mautruyện sex nàng dâutruyen 18 xxxtruyện sex "hải rên"Truyen sexđit nhau vợTruyen liem lontruyen me con loan luantruyen sex co hinhtruyen nguoi lon dit nhauTruyen sexđit nhau vợbach tuyet va bay chu lun sextruyen tranh hentai kissacho liem lon chutruyen 18 vang chongtruyen sex y thien do long kytruyen ham muon tiem andoc truyen sex chi hoco be quang khan do hentaitruyên hentai 3d