Trên sân thượng, làn gió mát lành thổi qua, hình ảnh hai người ngồi tựa vai bên nhau ngắm bầu trời sao. Trên đôi môi ánh lên nụ cười hạnh phúc. Không gian đẹp đẽ này như xóa tan đi quá khứ buồn, bắt đầu một khởi đầu mới. Trời sao có lẽ chưa bao giờ từng đẹp như thế.
(Độ này tâm trạng tốt, viết cứ liên miên cả. Vậy là họ cũng về với nhau, mình cũng sắp hết việc về quê chăn gà rồi. Người A: Bạn Huyền, bạn cảm thấy thế nào khi truyện đang sắp đi đến một kết thúc tốt đẹp? Huyền: Ừmm… tôi đang nghĩ đến việc viết thêm một vài chi tiết máu chó, hoặc biến nó thành một kết thúc buồn. Người A: Vô liêm sỉ, đi chết đi! Huyền: Mấy dòng này còn không phải là do tôi tự viết sao? Chửi mắng cái gì chứ?)