điên và một tràng thở dốc của mình là chị co giật miệng thì hự hự hai mắt lờ đờ, tóc tai rối rũ rượi.
Sau dó đó không còn nghe thấy gì ngoài 2 hơi thở như bò của mình và chị.
Đợi tinh ra hết mình kéo từ từ, lúc này thì hô hấp mình bình thường lại rồi nhìn lên thì thấy chị nhìn mình với ánh mắt rất giận dữ, chị với tay lấy hộp khăn giấy lau sạch xong nhìn mình nói
– Sao em lại xuất vào trong đó
– Em rút ra không kịp
– Cho chừa cái tính húc như bò điên rồi kéo ra không kịp nhé
– Hihi đừng nói em chị không có thuốc nhé, em không tin đâu
Chị nhìn mình với anh mắt sửng sốt và một lần nữa mình đã biết được cái ngu từ câu nói đùa của chính mình, câu nói mà đến giờ mình vẫn rất ân hận ….