Chi thực sự có cảm giác đôi chút mỏi mệt khi bước chân vào văn phòng của công ty tuyển dụng. Nàng đã có hẹn trước nên nhanh chóng được người phụ trách dẫn vào một phòng kín nơi lầu 3 của cao ốc. Tại đây cô nhân viên công ty đưa cho nàng chừng 4,5 hồ sơ của các ứng viên khác nhau mà họ đã lựa chọn giúp nàng cho vị trí trợ lý kinh doanh. Chi xem xét các hồ sơ một cách hết sức cẩn thận, nàng lật qua lật lại từng trang lí lịch của các ứng viên. Nàng hết sức cẩn thận cho sự lựa chọn này bởi lẽ Chi hiểu, việc sống còn của công ty phụ thuộc rất lớn vào quyết định ngày hôm nay của nàng. Song quả tình sau khi đã xem xét rất lâu, Chi vẫn không hài lòng với bất kì một ứng viên nào được công ty tuyển dụng giới thiệu. Có người có kinh nghiệm thì lại không đủ khả năng về ngoại ngữ cũng như kế toán. Có người lại đã thuyên chuyển quá nhiều công ty trong một thời gian quá ngắn khiến nàng không tin tưởng, lại có người có hồ sơ rất sáng lạn song mới ngoài 20 tuổi, Chi e sợ cô ta chưa đủ kinh nghiệm đối mặt với áp lực của công việc này. Chi đắn đo suy nghĩ một hồi lâu, nàng không thể giao phó vận mệnh công ty cho một bàn tay không đáng tin cậy được. Quả thật tuy sáng nay, nhờ thân xác hay nói trắng ra là nhờ cái “chỗ đó” mà Chi đã được chấp nhận một khoản tiền vay lớn song khoản tiền này cũng chỉ giúp cho công ty tạm thời thoát khỏi tình trạng cạn kiệt vốn, nếu vụ đầu tư buôn bán sắp tới mà không thành công thì lãi mẹ đẻ lãi con cộng với các khoản nợ từ trước, chắc chắn nàng nếu không ra đường làm gái thì chỉ có nước ôm con nhảy từ building cao tầng xuống mà tự tử thôi.
Cuối cùng Chi đành thực lòng thú nhận với cô nhân viên công ty tuyển dụng nàng không hài lòng với bất kì người nào được giới thiệu. Ban đầu, cô ta tỏ vẻ không hài lòng song cũng tỏ ra thông cảm với nàng. Rụt rè xen lẫn ngập ngừng một lúc lâu cô ta mới nói với nàng, trong giọng nói vẫn pha lẫn một chút do dự :
– Thực ra tôi cũng biết những người được giới thiệu hôm nay không hoàn toàn đáp ứng được yêu cầu của bà. Nhưng quả thực một số ứng viên có khả năng thì không chấp nhận làm việc cho một công ty đang sắp phá sản……
Biết mình trót lỡ lới , cô nhân viên vội lấp liếm
– Thực ra họ ngại làm cho một công ty đang….gặp khó khăn như quý công ty. Thành thử chỉ có những người chưa có kinh nghiệm nhận lời tuyển dụng nên không đáp ứng được yêu cầu hơi khắt khe của bà. Tuy nhiên, tôi biết một người rất có khả năng , lại hiện không có ràng buộc với bất kì công ty nào hết. Anh ta có thể nói là có khả năng phi thường nhưng tôi sợ là anh ấy đang gặp khủng hoảng về tâm lí sau một số chuyện riêng tư.Tôi sẽ cho bà địa chỉ của anh ta, coi như chúng tôi giúp bà không thu phí giới thiệu. Có điều tôi e không dễ dàng để bà thuyết phục anh ấy đâu.
Cô ta mở ngăn kéo đưa cho nàng một tờ địa chỉ cùng với số điện thoại.
– Ngay bây giờ bà nên đến tận nhà thuyết phục anh ta. Có điều tôi nghĩ bà cần một chút may mắn ….
Chi quyết định làm theo lời cô ta, nàng cảm thấy đây chính là người mà nàng cần tìm. Thường trong những lúc khó khăn nhất, linh cảm của một người đàn bà luôn luôn chính xác. Ngồi trong xe ô tô trên đường tới địa chỉ vừa được cho, nàng hoàn toàn bị chinh phục bởi những gì viết trong hồ sơ của người này. Anh ta tên Hoàng, 26 tuổi – bằng tuổi với nàng, đã có gia đình nhưng chưa có con. Đã trải qua 3-4 công ty, trình độ tuyệt vời, 2 bằng Đại Học, thông thạo 5 ngoại ngữ, khả năng làm việc độc lập cao, nói chung anh ta đáp ứng tất cả các yêu cầu của nàng. Có điều Chi hơi chau mày khi nhìn những dòng nhận xét cuối cùng : Làm việc tuỳ hứng, vô kỷ luật, không chịu phục tùng cấp trên. Có biểu hiện cuộc sống riêng tư phức tạp.
Những dòng nhận xét này khiến Chi có đôi chút nghi ngại nhưng nàng vẫn quyết tâm tìm hiểu và mời anh chàng này về công ty nàng. Chiếc xe vẫn đang bon bon trên dường phóng tới địa chỉ ghi trên tờ giấy – phòng 316 Nơ B9 khu đô thị mới. Đồng hồ trên tay nàng chỉ 15h 30.
*
* *
Trước đó vài tiếng đồng hồ, tại chung cư 316- B9…………
Hoàng chẳng biết mình đang tỉnh hay đang say, hắn nằm vật ra sàn nhà nghĩ lại những gì đang xảy ra với mình. Xung quanh Hoàng la liệt những vỏ chai rỗng ruột, hắn chẳng thể nào nhớ nổi từ sáng tới giờ mình đã uống hết bao nhiêu nữa. Hoàng quờ tay sang một bên thì chạm phải một thân hình nuột nà, một thân hình phụ nữ, hơn nữa cái quan trọng là trên người cô ta không có một mảnh vải. Hoàng cũng thế, hắn thấy ngực mình, bụng mình lạnh ngắt, phía bên dưới, con cặc nằm vật vắt qua một bên đùi sau một hồi chiến trận. Hoàng thở dài một tiếng rồi chép miệng lôi con đĩ đang nằm cạnh hắn đứng dậy. Có vẻ như hắn đã tỉnh chút ít, mà kì lạ, ngay sau khi tỉnh khỏi cơn say hắn thấy người đói cồn cào. Cũng phải thôi cả tối hôm qua Hoàng chỉ ăn có cái bánh mỳ cho qua bữa, sáng nay vật vờ vừa dậy thì việc đầu tiên hắn làm là nhấc phone gọi cho một ả má mì quen nhắn điều cho gã một em ngon lành tới nhà gã hành lạc. Buổi sáng thường là các em không có khách , tuy nhiên cũng chỉ là những em hàng loại tầm tầm, đêm qua không có mối thành thử sáng dậy sớm chờ mấy gã chơi kì lạ như Hoàng đoái hoài tới.
Thực ra thì Hoàng cũng chẳng hiểu sao sáng nay lại làm cái việc này, có điều sáng dậy hắn thấy cặc mình chổng ngược lên , hắn sờ thấy hai bìu dái mình căng tròn mọng nước, đầu cặc có vẻ nhểu ra ít nước nhờn. Buồn cười thật, đàn ông ở cái tuổi gã đáng lẽ phải quần quật với vợ cả đêm trên giường chứ lại như gã, thiếu thốn lồn gái đến mức bị mộng tinh giống mấy thằng nhãi chưa biết mùi đời thì quả là của hiếm. Từ ngày con vợ, không, phải nói nó là một con đĩ chính cống bỏ nhà đi theo trai, Hoàng đếch tin vào đàn bà nữa. Y chu cấp đầy đủ cho ả không thiếu một thứ tiện nghi gì, trên giường, tuần đều đặn 4 lần , thứ 3, thứ 5, thứ 7, chủ nhật, gã làm con vợ chết đi sống lại trên giường, thế mà ả lại đi ngoại tình rồi bỏ gã ra Hà Nội sống với một thằng già hơn ả cả chục tuổi thì quả là kì. Nhưng đời là thế, Hoàng nghĩ, cái gì mà chả kì, cả mấy cái tư thế mà con người nghĩ ra ở trên giường cũng kì lạ nốt. Hoàng vừa đánh răng , vừa nghĩ về những cái kì lạ quái đản thì chuông cửa kêu, con đĩ mà hắn yêu cầu đã đến.
Hoàng thậm chí không thèm nhìn kĩ mặt của con điếm vừa tới, hắn bế thốc ả vào giường và nhanh chóng làm cái việc cởi hết quần áo con đĩ ra cho tới khi trên người ả chả còn lấy một mảnh vải nào. Thực ra ả cũng khá xinh đẹp, khuôn mặt bầu bĩnh và làn da hơi ngăm đen nhưng rắn chắc so với bọn gái hàng mà Hoàng thường gặp. Có lẽ ả này không chơi ma tuý hoặc có thì cũng chỉ chơi loại nhẹ nên người ngợm cũng khá – Hoàng nghĩ vậy trong lúc chúi mặt vào mút lấy mút để hai núm vú hơi ngả sang nâu của cô ả. Cô ả này chưa tới 20 là chắc nhưng cũng không phải là loại gái non mới vào nghề. Những động tác vuốt ve quyến rũ hết sức điêu luyện cùng điệu cười khanh khách dâm dật của ả mỗi lần nhột nhạt vì cái lưỡi của Hoàng rà khắp người ả, nhưng dĩ nhiên là chỉ từ rốn trở lên thôi. Hoàng uống, hắn cũng say nhưng chưa say đến mức đi bú lồn một con điếm, dù cho cái lỗ của ả này theo như quan sát của gã cũng không quá toang hoác hay bẩn thỉu. Có điều chỉ nghĩ đến cái việc một ngày vài lần con đĩ này dạng háng ra cho mấy con cặc khác nhau đút vào thì có cho tiền chả ông nào dám cúi xuống hôn hít thôi chứ đừng nói là bú liếm ( loại hàng từ khá trở lên như ả này không “đi” vài chục lần một ngày như bọn hết đát trong mấy cái nhà chứa bẩn thỉu dành cho cánh đàn ông ít tiền đâu).
Hoàng ngồi dựa lưng vào thành giường khẽ nhấc mông cho con đĩ cúi xuống cởi quần lót của gã, từ lúc đi ngủ đêm qua đến giờ , trên người hắn chỉ có mỗi cái quần lót màu trắng đã cũ ngả sang màu lòng tôm. Thằng đàn ông nào bị vợ bỏ cũng thê thảm vậy đó, đến cái quần lót cũng chả ra được hình cái quần nữa. Hoàng cầm lấy chai bia tu ừng ực trong lúc ả điếm cúi xuống bú cặc hắn một cách say mê, ả lấy lưỡi liếm đi liếm lại dọc theo thân cặc hắn cho đến lúc cả dương vật hắn bóng nhẫy, là do nước nhờn hắn rỉ ra nơi đầu khất hoà với nước bọt ả nhổ ra để bôi lên. Hoàng thừa biết uống bia rượu theo cái kiểu trộn lẫn bát nháo này sẽ rất dễ say nhưng hắn kệ thây, dù sao hắn cũng muốn quên mẹ đi cái cuộc đời đen bạc này, với hắn giờ chỉ còn hai niềm vui, bia rượu và đụ đéo – chấm hết.
Hoàng hơi rướn cái mông của hắn lên chút xíu, hơi ngả về sau để chổng cái lỗ đít lên cho ả lấy lưỡi rà khắp cái chỗ bửn thủi đó của gã , ả không ngừng rê lưỡi lên xuống quanh cái chỗ tử huyệt của đàn ông, có vẻ khoái chí với hai bìu da căng tròn của Hoàng. Ả thừa kinh nghiệm để biết đàn ông một khi dái căng lên như quả bóng, hai cái bìu như dính lại làm một thì cũng chính là lúc dễ động tình nhất. Thành thử ả chăm chút đặc biệt tới cái túi dưới thân cặc của hắn, hết dùng lưỡi liếm, lại dùng răng cắn nhẹ lên cái quả ấy, tất nhiên là không quên lấy tay nâng niu và vuốt ve khiến Hoàng nhiều lúc tưởng chừng chỉ