riêng dành cho những vị khách say rượu không về được nhà thì ngủ lại. Cô tiếp viên còn bảo nàng ngày mai nên đến khám bác sĩ vì khi nãy cô ta thấy âm đạo của nàng chảy máu, có lẽ do trầy xước vì bị hai thằng thuế vụ “làm” quá mạnh. Cô ta còn đưa cho nàng thêm hai viên thuốc nữa, dặn dò nàng cách uống để đảm bảo hoàn toàn không bị có thai.
Mặc dù bị hiếp rất mệt nhưng Chi vẫn cảm ơn hai người bọn họ. Thực ra nếu không có hai cô tiếp viên để cho hai thằng thuế vụ làm tình trước khi chùng cưỡng hiếp Chi thì có lẽ hoàn cảnh của Chi còn tệ hơn bây giờ nhiều. Lúc hiếp Chi thì hai thằng bọn chúng đều đã làm tình và xuất tinh đến mấy lần với hai cô tiếp viên, thành thử sự hung tợn và dã man của chúng còn giảm đi bớt phần nào. Cô tiếp viên kể lại ngay khi Chi vừa rời khỏi phòng lần thứ nhất thì ngay lập tức hai thằng bọn chúng đã vồ lấy hai cô tiếp viên giày vò họ. Cô tiếp viên tên Hạnh thậm chí còn phải xin chúng từ từ một chút để nàng và bạn mình tự cởi quần áo ra, họ đều sợ bị hai thằng hứng lên xé rách bộ quần áo của họ. Hai thằng bọn chúng đặt Hạnh và cô bạn xuống sàn nhà rồi làm tình mà gần như hiếp. Hạnh kể lại chuyện hai cô tiếp viên bị hai thằng bắt quỳ cạnh nhau để chúng chơi, hai đứa chúng liên tục trao đổi người khiến cho cả hai cô tiếp viên tuy là đã quen đi khách mà vẫn thấy sợ. Lúc Chi bước vào phòng thì hai cô tiếp viên vừa mới bị hai thằng chơi xong, lỗ lồn, lỗ đít và miệng đều có tinh dịch của hai gã đàn ông. Cô tiếp viên tên Hạnh kể lại là khi thấy nàng bị hai thằng lột quần áo chuẩn bị hiếp thì cô ta đã định tri hô nhưng thân thể rã rời vì vừa bị địt nên chẳng thể hét ra tiếng. Chi cảm thấy ái ngại khi nghe Hạnh nói cả đời cô ta đi khách chưa bao giờ gặp hai gã mất nhân tính đến thế, chúng địt đủ kiểu mà kiểu nào cũng khiến đối tác đau đớn. Có vẻ chúng muốn tận dụng cơ hội với hai cô tiếp viên để thoả mãn thói bạo dâm của mình. Ngay bản thân Chi tuy biết trước hai thằng là nhân viên Nhà Nước biến chất song cũng chỉ nghĩ chúng là loại tham ô, ăn tiền chứ không nghĩ chúng còn là loại dâm đãng mất hết tính người như thế. Nàng tự trách mình đã không cẩn thận đề phòng để bản thân mình rơi vào cảnh bị hãm hiếp ê chề đến thế này. Chi sợ hãi khi nghĩ đến Hoàng, nàng tìm chàng mà vô vọng, chàng không chấp nhận nàng, không tha thứ cho sai lầm của nàng khi trước. Nếu Hoàng biết việc nàng bị hãm hiếp thế này, Chi nghĩ chàng càng thêm ghê tởm mà chẳng bao giờ thèm nghĩ đến nàng nữa. Nghĩ vậy mà Chi ôm mặt khóc, không phải nàng đau đớn vì bị hai thằng thuế vụ hiếp, dù sao chuyên này cũng đã xảy ra rồi không thể cứu vãn được nữa. Thực ra Chi khóc vì lo lắng chuyện Hoàng bỏ nàng mà đi, nàng đã tưởng mình có thể giải quyết mọi việc mà không cần Hoàng, nhưng giờ nàng mới nhận ra là nàng rất cần có hắn bên cạnh. Nếu có Hoàng thì Chi đã không bao giờ bị hai thằng đàn ông mạt hạng cưỡng hiếp như tối nay,thân thể nàng sẽ thuộc về Hoàng và chỉ mình hắn mà thôi.
Chi cố gắng lết về nhà, dĩ nhiên là sau khi thanh toán tiền bữa ăn, nàng còn trả thêm một ít tiền bù đắp cho hai cô nhân viên phải hầu hạ hai thằng thuế vụ. Chi chưa bao giờ cảm thấy thân thể nàng bẩn thỉu như bây giờ, cả đời nàng chưa bao giờ bị cưỡng hiếp, mà đây cũng là lần đầu tiên nàng làm tình cùng một lúc với hai gã đàn ông. Chi tắm rửa rất kỹ để xoá hết những dấu vết của cuộc hãm hiếp, nàng lên giường ngủ thì đã gần sáng. Trước khi đi ngủ, Chi không quên uống thêm một viên thuốc tránh thai khẩn cấp lúc nãy cô tiếp viên cho nàng. Bây giờ lo lắng lớn nhất của Chi là bị dính bầu, ngoài ra nàng còn phải đến bác sĩ phụ khoa ngày mai để kiểm tra xem liệu âm đạo và tử cung của nàng có bị sao không. Trong giấc ngủ của nàng, như mọi khi, hình bóng của Hoàng lại chập chờn hiện ra. Căn hộ của hắn vẫn luôn im lìm đóng cửa còn điện thoại thì không liên lạc được. Chi băn khoăn không biết vào lúc này, khi nàng vô cùng đau khổ, Hoàng đang ở đâu và làm gì.