/>
Đông Long đảo, một hòn đảo thuộc quần đảo Tứ Linh nhưng không thuộc nhóm Nhị Thập Bát Tú.
Hòn đảo này vẫn nằm trên không, nhưng rộng lớn hơn nhiều so với nhóm đảo Nhị Thập Bát Tú, giữa đảo là một bức tượng rồng vàng khổng lồ trông sống động như thật, trước tượng có bốn bóng người hư ảo đang đứng khoanh tay nhắm mắt.
Trong bốn người, người râu dài mặc áo vàng kim là Đông Phương Kim Long, tổ tiên của Long tộc, đột nhiên mở mắt cười hài lòng.
Bên cạnh Đông Phương Kim Long, một vị nữ nhân áo đỏ tuy tóc bạc trắng nhưng vẫn đẹp kiêu sa lộng lẫy, là Nam Hỏa Phượng Hoàng, nàng khẽ hừ lạnh: "Đông Long! Lần này lũ hậu nhân của ngươi toàn kỳ tài ngàn năm có một nha! Nhất là thằng áo đen kia, dám xơi hậu nhân của ta ngay trong này! Hừ!"
"Hà hà! Có tương lai! Có tương lai!" Đông Phương Kim Long vuốt chồm râu vàng cười đắc ý.
Một người mặc áo xanh với gương mặt hiền hậu cũng bật cười, chính là Bắc Phương Băng Quy, ngài nói: "Nam Phượng! Đây cùng là do hậu nhân của ngươi kiếm chuyện nha!"
"Đúng vậy! Bắc Quy nói câu nào là chuẩn câu đó! Ha ha!" Đông Phương Kim Long tán thưởng.
Nam Hỏa Phượng Hoàng cũng cười theo, chỉ có Tây Mộc Kỳ Lân là đứng khoanh tay trầm lặng.
Đông Phương Kim Long liếc thấy, liền vỗ vai an ủi: "Tây Lân, thời thế lúc thăng lúc trầm, ngươi cũng đừng buồn."
Tây Mộc Kỳ Lân thở dài: "Có tài mà không có đức thì cũng vô dụng…"
Nam Hỏa Phượng Hoàng chen ngang: "Vào việc chính đi! Các ngươi nói xem có nên trực tiếp đưa tên thiên tài dâm tặc kia lên đây không?"
"Không cần vội… Cứ để hắn tự đi lên…" Đông Phương Kim Long vuốt râu nói, Tây Mộc Kỳ Lân và Bắc Phương Băng Quy cùng gật đầu tán thành.
Hết chương 76