Hán không một động tác thừa xoay mình phóng đến chỗ Dương.
Người tính không bằng trời tính, Dương theo bản năng luôn nghĩ rằng lão Long Hán sẽ không thèm để ý đến con kiến hôi như mình, tự tay giết hắn chỉ làm tổn hại danh dự của lão. Nhưng dù có tính tới thì đã sao, hắn cũng phải chết!
Tốc độ của Chúa Tể đã long hóa cấp độ 2, Dương đến nhắm mắt cũng không kịp.
"KHÔNG!!!!" Lúc bàn tay của đại trưởng lão đang hướng thẳng vào đầu Dương, Diễm vô vọng gào to đau đớn, Long thể của nàng không ngờ lại bắt đầu biến đổi vối tốc độ gần như lập tức, đuôi mọc dài hơn, móng vuốt tay chân bén nhọn hơn, cặp sừng dài ra, bộ giáp cũng biến hóa theo hướng càng thêm sắc nhọn và cứng cáp, đồng thời sau lưng nàng xuất hiện một hư ảnh khổng lồ mang hình dáng một con rồng lửa dài hơn 20 mét.
Hư ảnh hỏa long này hoàn toàn tương thông với linh hồn Diễm, vừa hiện ra liền dùng toàn lực phóng đến đâm đầu tấn công Long Hán, khiến lão bị bật ra trong bất ngờ tột độ, dù không bị thương nhưng Long Hán cũng sợ hết hồn, lão nhìn Diễm, miệng lẩm bẩm: "Long hóa cấp độ 3! Không ngờ còn trẻ như ngươi mà làm được!"
Long hóa cấp độ 3 – Long Ảnh thể, ngoài thể chất mạnh mẽ hơn so với long hóa cấp độ 2, linh hồn cũng dần chuyển hóa thành Long hồn, tụ thành một hư ảnh chân long uy mãnh. Một vị thần sư từng vì hâm mộ hình thể này mà sáng tạo ra một món thần bảo có chức năng tương tự: Sắc mệnh chi bảo ấn.
Lúc này, Dương cũng bắt đầu biến đổi, không phải Long hóa, mà là Google sắp không áp chế nổi huyết hỏa, cả người Dương phóng đầy huyết hỏa.
Long Hán lại thêm một phen hết hồn: "Huyết ảnh yêu hỏa?" Lúc này thì trong lòng Long Hán, Dương hoàn toàn vượt qua Diễm về mức độ nguy hiểm, một kẻ có trí tuệ siêu phàm đột nhập tận cấm địa Long cung mà không ai phát hiện, có Tiên vũ, có Long thể bá vương, có Hắc ma đế lôi mà giờ lại có cả Huyết ảnh yêu hỏa, nếu để hắn mang thù hận chạy thoát thì tương lai Long thành chắc chắn sẽ chịu đựng thảm họa còn hơn cả Võ Tây Sơ trước đây! Nghĩ đến đây, lão liền mặc kệ Diễm, lần nữa phóng đến, dùng linh lực tụ thành một quả cầu lửa xoáy trên tay nhắm vào đầu Dương chưởng đến.
Diễm trong bộ giáp rồng rực rỡ cũng đang phóng đến bảo vệ con trai, tốc độ không bằng Long Hán nhưng do nàng đi trước nên thoáng cái đã cản trước mặt Dương, ngay đúng lúc bàn tay mang 2 loại linh lực của Long Hán chưởng đến.
Binh!
Tả thì chậm nhưng tình huống diễn ra rất nhanh, Dương còn chưa kịp nhận ra gì thì đã thấy lưng Diễm chắn trước mặt mình, hương tóc thơm của nàng lan vào mũi hắn.
Diễm đứng yên, rồi một âm thanh nứt vỡ vang lên, lớp vảy rồng bọc thành mũ giáp trên đầu nàng bị nát ra thành từng mảnh nhỏ, rơi xuống…
Bất tỉnh, Diễm ngã vào lòng Dương…
Đau đớn như đánh vỡ linh hồn mình, Dương quỳ xuống…
Giữ gương mặt xinh đẹp tựa trên cánh tay…
Tuy ngoài da được lớp vảy bảo vệ trồng như không tổn hại, nhưng linh hồn nàng đã tổn thương nặng nề, thoi thóp…
Từ đôi khóe mắt đẹp đang khép, hai dòng lệ đỏ chảy ra…
"Mẹ! MẸ! TỈNH DẬY ĐI MẸ! ĐỪNG NGỦ!"
Dương muốn lay Diễm, gọi nàng tỉnh dậy, nhưng lại sợ nàng đau nên chỉ ôm chặt nàng vào lòng, mắt hắn nhắm lại, đầu không ngừng lắc lư, hy vọng cơn chóng mặt sẽ làm hắn tỉnh khỏi ác mộng…
Đại trưởng lão Long Hán thở dài, lão không muốn giết Diễm, nhưng phản ứng không kịp.
"Thôi thì ta cho ngươi theo cha mẹ ngươi…"
"THEO CÁI CON MỤ NỘI MÀY! MÀY VỀ GIẾT CON CHÁU MÀY RỒI ĐI CHẾT THEO TỤI NÓ ĐI THẰNG GIÀ KHỐN NẠN!"
Không phải Dương chửi, mà là Long Chúc Lôi! Khi nghe tin Diễm bị cứu đi, hắn đã dùng hết tốc độ, thậm chí là Long hóa để phóng đến, đáng tiếc là vừa đến nơi thì đã thấy cảnh Diễm trúng một chưởng của Long Hán rồi ngã xuống.
Long Chúc Lôi thấy em gái chưa rõ sống chết, vô cùng tức giận bất kể vai vế lễ phép: "THẰNG GIÀ CHÓ ĐẺ! ĐƯỜNG ĐƯỜNG LÀ ĐẠI TRƯỞNG LÃO LONG TỘC LẠI ĐI GIẾT PHỤ NỮ, ĐÁNH TRẺ EM…" Long Chúc Lôi liếc thấy Tây Sơ đang bất tỉnh trong hình dạng nữa người nữa cá mập, liền nói thêm: "… ĐỒ THẰNG GIÀ NGƯỢC ĐÃI ĐỘNG VẬT! MỤ NỘI MÀY! ĐỒ THẰNG ĐIẾM GIÀ HƯ ĐỐN!"
Không ngờ người chửi mình lại là thiếu tộc trưởng, Long Hán tức giận quay ra nhìn, lại thấy những trưởng lão khác cũng vừa đến.
Long Hán đanh giọng quát: "Thiếu tộc trưởng! Ngươi thân là người thừa kế ngôi vị tộc trưởng, lại dám xúc phạm trưởng bối, không phân biệt rõ địch ta, ngươi thấy mình có đáng bị xử tội hay không?"
"XỬ CON MẸ TỤI MÀY!" Lần này đến lượt Dương chửi, hắn đã lấy một chiếc khăn quấn lên người Diễm khi nàng đang dần trở lại hình người, gương mặt không còn giọt máu lạnh lùng đứng dậy, đôi con ngươi, một đã chuyển thành màu đỏ như máu, một thì đen không phản quang, huyết hỏa – hắc lôi ma mị đã lan ra khắp cơ thể…