từ trong vụ nổ… Toàn thân đầy thương tích, Bích Diệp bay về phía Dương một cách vội vã và bất chấp… "Minh Châu… Ta thích cuộc sống nhãn nhã vô lo vô nghĩ… Nhưng cuộc sống đó chỉ tồn tại khi cõi thiên địa này còn ngươi tồn tại… Vậy nên ngươi phải tồn tại…" Bích Diệp xuất hiện trước mặt Dương với hình dạng trưởng thành tuyệt mỹ, môi nàng hé ra, hôn vào môi hắn… Dương cảm thấy lưỡi mình đắng và thơm, là vị của thuốc… "Thôi xong!" Nhìn Bích Diệp hôn Dương, Vô Địch hiểu ra vấn đề, ngồi bẹp xuống đất… Dương Hư chân nhân cũng quỳ xuống, gương mặt thất thần, lão cũng hiểu như Vô Địch, rằng tòa tháp kia, vốn là Bảo Đan tháp, nơi lưu giữ những loại thuốc và phương thuốc quý nhất của Cường Dương cung, bị chính Bích Diệp phá, và nàng hôn Dương chính là để chuyển sang Dương viên thuốc đã được nàng dùng linh lực và nước bọt hòa tan sẵn, chí bảo của Cường Dương cung, Trấn Quang Thần Đan, viên Thần đan được tạo ra để trấn áp Thiên Cực Thánh Quang…. Hết chương 180