Lệ lan vào mũi hắn. Dương hé môi cảm nhận làn môi mềm thơm thơm ngọt ngọt của Lệ, lưỡi nàng và lưỡi hắn cùng gặp nhau tại nơi giao thoa của hai làn môi rồi âu yếm mơn trớn lấy nhau. Lệ ôm lấy đầu Dương, còn Dương ôm vào eo nàng. Sóng biển rì rào, hàng dừa xào xạc. Trong nụ hôn say sưa, Lệ chợt cảm thấy dương vật nóng hổi của Dương lần nữa tỉnh dậy đem cọ vào người mình. "Cậu là tên đại bại hoại!" Lệ nhả môi Dương ra mắng yêu, sau đó trước mặt Dương, nàng cúi xuống hé môi ngậm lấy dương vật của nó và bú liếm say sưa. Cảm giác đau đớn trên mặt nhanh chóng được làn môi Lệ dùng cách sướng khoái nhất xoa dịu, Dương thỏa mãn ngắm nhìn gương mặt đẹp thanh cao của nàng, tay vuốt ve làn tóc mềm mượt. "Lần nữa nhé cô?" "Không!" Dương cười cười, biết Lệ ra vẻ dỗi nên hắn bạo lực đầy nàng bò chổng mông ra sau, đem dương vật đâm thẳng vào. "Ai… Tôi bảo là không mà!" "Ừ thì không… nghỉ, nên em làm tiếp nè!" "A… Á… Đồ bỉ ổi!" "Cô quá khen!" "Ai… Ai… Bại hoại!" "Ha ha chơi cô sướng quá!" "Đồ đê tiện!" "Tồi tệ!" "Xảo trá!" "Thiếp sướng…" "Ta cũng sướng… Ta muốn nàng sinh con cho ta…" "Ai… Ai… Không được đâu… Á! Ái! Ái! Aaaa…" Một tràng tiếng rên, tiếng thở, tiếng da thịt va chạm hòa vào tiếng sóng… "Thiếp đã bảo không được xuất vào trong mà!" "Nhưng sướng quá, ta nhịn không nổi! Xem tinh dịch chảy ngược ra này!" "Chàng là siêu siêu siêu bại hoại!" Bảo Ngọc trong căn nhà gỗ nhìn ra, hai gò má phồng to không biết đang nghĩ gì…