mồm mép… có hơi xấu xa… có hơi xảo trá… có một chút… đê tiện… một chút biến thái… bệnh hoạn… và… và…" Thấy Nguyệt đang nhíu mày suy nghĩ những "ưu điểm" của mình, Dương cười khổ: "Cảm ơn nàng đã nói tốt về ta trước mặt tổ tiên." "Nhưng không hiểu sao con thật sự rất thích hắn…" Một câu đơn giản nhưng đủ gây một trận sóng ấm áp trong lòng, Dương ôm Nguyệt vào lòng và nhìn về phía Hồ Mị Như bằng ánh mắt tự tin, như muốn nói rằng không gì có thể chia cắt hắn và Như Nguyệt. Hồ Mị Như trầm xuống, sau đó gật gù: "Được… được… Vậy ta cho ngươi một thử thách nhỏ để chứng minh tình cảm của ngươi là thật…" Hồ Mị Như chỉ vào Triệu Nhị: "Giết con bé này ngay lập tức!" Hết chương 140