Hạo trừng mắt: "Nhìn cái gì thằng kia!" Dương liền chen vào: "Hắn để ý ngươi từ lâu rồi mà chưa dám nói đó!" Hoài Bão trừng mắt nhìn Dương: "Ta không phải loại thế giới khác như ngươi!" Dương giật mình: "Sao ngươi biết ta là người thế giới khác?" Hoài Bão mừng như bắt được vàng: "Đấy! Hắn tự nhận hắn là thế giới thứ 3, không phải ta nói nha!" Sùng Hạo nghe được liền nhích chân tránh xa Dương ra. Thì ra ý Hoài Bão không phải như Dương tưởng, liền thở phào nhẹ nhõm: "Má! Làm cứ tưởng… Ủa! Ta không phải bê đê! Ngươi mới bê đê!" Hoài Bão đốp lại: "Ngươi ấy!" Sùng Hạo khuyên can: "Hai ngươi đập nhau đi! Thằng nào thua là bê đê, thắng… cũng là bê đê nốt!" "Hừ! Đập thằng Hạo trước!" Bốp! Binh! Hự! Khán giả trợn mắt há mồm: "Tụi nó làm trò mèo gì vậy?" Kinh Vô Nguyệt trở lại bình thường, lạnh lùng nhìn Dương như muốn ăn tươi nuốt sống. Còn ở trụ sở Việt Hồn hội, Lục Văn Minh thảm vong khiến mặt năm vị lãnh đạo không còn giọt máu. "Triển khai kế hoạch hai, giải phóng Đại Ân, sau đó di tàn toàn bộ người của chúng ta và phá hủy tất cả cổng ra vào phế tích…" Hết chương 123