dễ, nhưng đấy là đối với người khác, còn với Dương, tiến được càng nhanh càng tốt vì hắn tự tin có thể lên đến tầng 100 không mấy khó khăn. Mục tiêu khó khăn nhất là tầng 101, ngoài ra còn một vấn đề khác, là nếu vượt qua tầng 100, trở thành thành chủ Giả kim thành sẽ gây ra chấn động quá lớn, Dương càng nổi tiếng thì nguy hiểm càng nhiều.
Suy nghĩ xong, Dương đáp: "Cháu đồng ý, nhưng có một điều kiện…"
"Cứ nói, bất cứ yêu cầu gì ta cũng sẽ đáp ứng."
"Cháu muốn bảo đảm rằng không ai biết cháu leo đến tầng 61 trở lên, càng không ai biết cháu trở thành thành chủ Giả kim thành cho đến khi cháu muốn công khai."
Thần Sư Đức Cường gật đầu đáp ứng: "Ta đồng ý! Nhưng ta còn phải lưu ý điều này, làm thành chủ của Giả kim thành không có nghĩa là được phép sử dụng Giả kim thành vào mục đích riêng trái với mong muốn của người dân, nếu đều đó xảy ra, ngươi hoàn toàn có thể bị phế ngôi!"
"Chuyện đó thì ngài yên tâm! Hợp tác vui vẻ!"
"Hợp tác vui vẻ!"
"À còn chuyện này nữa! Ngài có dư chiếc áo nào không? Cho cháu xin!"
Thần Sư Đức Cường trố mắt: "Chi vậy? Dơ lắm à!"
"Không sao! Cháu có chuyện cần dùng… À, sẵn ngài đấm giúp mấy cái vào mặt cháu…"
"Cái này thì ta rất sẵn lòng!"
Bốp! Binh!
Sau mấy tiếng đấm, Dương ôm bản mặt sưng tím mếu máu khóc: "Hu hu… Cháu chưa nói xong mà… Đấm chi mạnh dữ vậy…"
Thế là Dương nhận lấy một chiếc áo khoác hôi hám rồi từ biệt Thần Sư Đức Cường, ôm bản mặt đáng thương nát như tương tiến về quận Dân Cư.
***
Giả kim thành, quận Dân Cư.
Nắng chiều buông xuống, My đang ngồi trước gương chải lại mái tóc mượt, chợt có tiếng gõ cửa.
"Ai mà lại đi gõ cửa nhỉ?" My tò mò, nhà ở Giả kim thành đều được lắp chuông, ai lại đi gõ cửa bao giờ…
Nhưng My vẫn bước ra, My nhìn qua mắt thần giấu trên cửa nhưng không thấy ai.
Định vào nhà, nhưng lại có tiếng gõ cửa, My nghĩ là ai đó đang bày trò trêu chọc, liền mở cửa.
"Cứu… ta…"
Chính là Dương, khoác cái áo khoác hôi hám của lão Đức Cường, nằm lê lếch như chó chết trước thềm nhà, ngước gương mặt với môi đỏ, má hồng, mắt tím y như bê đê trang điểm lên nhìn My.
"Ủa Dương? Ngươi bị sao vậy?"
"Ta bị cướp… hu hu…"
Hết chương 102