kiếm quần áo mặc vào, nhưng lại thấy tại giữa giường,Hồng Trúc đang dùng chăn mền quấn chặt lấy thân thể, như một đóa hoa hồng kiều diễm ở đâu hiện ra làm cho Hưng há hốc mồm
– Vô lại, ngươi… ngươi đã làm gì ta?
Hồng Trúc nghiến răng nhìn hắn, ánh mắt phát hỏa muốn đốt hắn thành tro than.
-Làm gì là làm gì,không phải tối qua….
Chưa kịp nói hết lời Hồng Trúc đột nhiên toàn thân phát run,ngắt ngang lời Hưng nghiến răng nói:
– Ta giết ngươi!
Nói xong, bất kể thân thể đang lõa lồ, tay chụp lấy cái gối ném qua.
Hưng nghiêng mình né, đang muốn giải thích.Hồng Trúc không cho hắn cơ hội mở miệng, những đồ vật nhỏ từng cái từng cái một bay về phía hắn, đồng hồ báo thức, lược, bút máy…
Hưng né phải né trái, nhưng như vậy cũng không phải cách vội kêu lên:
– Anh van em, em làm ơn nhớ kỹ lại được không? Là ai cưỡng gian ai?
Hồng Trúc toàn thân run lên, vật đang cầm trong tay rơi xuống đất.Hưng tưởng lời nói của mình có tác dụng, nhưng lập tức phát hiện một màn càng thêm điên cuồng xảy ra,Hồng Trúc nhoài tới cái tủ ở đầu giường, thò tay vào tận cùng bên trong lôi ra vật gì đó.
Lưu manh trợn trừng mắt muốn nứt ra, đó là cái kéo của cô nàng.”Không phải chơi lớn đến thế chứ?” Ngay lập tức phóng người chộp tới như hổ, hắn đè lên trên người nàng, nắm lấy cổ tay nàng đập vào bên giường vài cái , cuối cùng đánh rơi cái kéo xuống đất.
Trong lòng thở phào một hơi, bên vai trái chợt nhói đau,thì ra Hồng Trúc cắn lên bả vai hắn.Hưng đứng im nhịn cơn đau từ vai truyền đến để im cho Hồng Trúc cắn bao nhiu tùy thích.
Một lúc sau.Hồng Trúc cũng đã lấy lại bình tĩnh
-Hưng, bây giờ ta nghiêm túc hỏi ngươi một chuyện, hy vọng ngươi cũng nghiêm túc trả lời ta!
Hồng Trúc mặt mày nghiêm trọng, giọng nói lạnh như băng khiến người nghe sởn tóc gáy.Đừng nghĩ nàng ăn chơi mà đối với việc này nàng dễ dãi,nàng rất bảo thủ trong chuyện này.Nàng đã từng thề lần đầu tiên của nàng chỉ dành cho người nàng yêu nhất và sẽ là chồng của nàng.Nhưng không ngờ hôm nay lại bị mất ở người này
– Em nói đi.
Hưng mặt hơi cười dè dặt cẩn thận nói.
– Tình cảnh chúng ta bây giờ ngươi định thế nào?
Mắt Hồng Trúc gắt gao chăm chú nhìn vào mặt hắn, cố gắng tìm chút bất mãn trên đó.
-Anh…Anh sẽ có trách nhiệm với em
Hưng kiên định nói.
Hồng Trúc nghe xong cười lạnh nói:
– Trách nhiệm? Ngươi có biết Uyên Nhã thích người không?Ngươi nói cho ta biết ta phải làm sao khi mà ta lại làm cái chuyện đó với người mà người bạn chơi từ nhỏ của mình thích hả?
– Cái này…Em yên tâm,anh sẽ tìm cơ hội để nói rõ ràng với Uyên Nhã
-Ngươi không được nói chuyện này cho bất kỳ người nào biết nghe rõ chưa.Bây giờ ta không muốn nhìn thấy ngươi,ngươi lập tức biến khỏi mắt ta.
Hưng quyết định tạm thời rời khỏi chờ cho Hồng Trúc bình tĩnh lại rồi tìm cách nói chuyện với nàng sau.Còn chuyện với Uyên Nhã phải tìm cơ hội phải nói rõ ràng cho nàng biết mới được.
Giờ này chỉ còn một mình Hồng Trúc ở trong căn phòng của mình.Những giọt nước mắt đã xuất hiện trên gương mặt xinh đẹp của nàng.Nàng khóc?Đúng vậy,nàng đang khóc cho hoàn cảnh của mình,lần đầu tiên của nàng đã mất một cách không thể bất ngờ hơn.Nàng có yêu hắn không?Câu trả lời đó là không.Vậy người mà nàng yêu là ai?Đó chính là người đã cứu nàng thoát khỏi nguy hiểm.Tại sao nàng chưa thấy rõ gương mặt người đó,lại chưa từng nói chuyện với người đó lần nào thì tại sao nàng lại yêu người đó?Có lẽ nàng cũng đã trúng tiếng sét tình yêu.
Về phần Uyên Nhã,hôm nay nàng lên trường rất sớm chủ yếu để gặp mặt Hưng.Nhưng cũng làm cho nàng cảm thấy hơi buồn là hôm nay Hưng lại không đi học.Cả buổi học ngày hôm nay nàng chỉ chăm chăm nhìn vào cái vòng tay mà Hưng đã tặng cho nàng,lâu lâu trên gương mặt lại nở ra một nụ cười.
Sau khi đi học về Uyên Nhã sang nhà Hồng Trúc xem cô bạn của mình hôm qua uống say giờ thế nào rồi.Bước vào căn phòng Hồng Trúc đang nằm trên giường xem phim.Uyên Nhã đóng cửa phòng tiến lại gần ngồi trên giường
-Hôm qua uống nhìu như thế,bà sao rồi?
Uyên Nhã lên tiếng hỏi.
-Tui không sao!!!Bà sang đây có chuyện gì ko?
Hồng Trúc cố gắng giữ bình tĩnh,gương mặt ra vẻ bình thường nói.
-Bộ có chuyện gì mới qua được hả?Tui qua thăm bà xem bà thế nào rồi,với lại tính rủ bà đi shopping
-Thôi tui không đi đâu bà đi đi.
Hồng Trúc lên tiếng từ chối,nàng tạm thời không dám nhìn mặt Uyên Nhã.
-Đi đi mà,tui năn nỉ đó,tui muốn nhờ bà góp ý kiến cho tui.Bà đi cùng tui nhen…nhen.
Uyên Nhã cầm tay Hồng Trúc lắc qua lắc lại năn nỉ.
-Thôi.Thôi được rồi bà về nhà trước đi tui chuẩn bị chút rồi sang đi.
Nghĩ mình có lỗi,Hồng Trúc miễn cưỡng nhận lời.
-Cảm ơn bà nha.Tui cũng về nhà chuẩn bị đã,bà sang nhanh nha.
Uyên Nhã vui vẻ nói rồi nhanh chóng rời khỏi phòng đi về nhà mình.
Hồng Trúc bước xuống giường đi vào nhà vệ sinh,cơn đau ở dưới xuất hiện lại.
“Tên chết tiệt có cần mạnh vậy không?”
Hiện giờ hai người đang ở trong một shop quần áo nam.
-Nè bà tính mua áo tặng cho ai thế?
Hồng Trúc lên tiếng hỏi.
-Bà biết rồi còn giả bộ hỏi.Tặng cho Hưng.Bà xem cái áo này được ko?
-Áo này không hợp với hắn đâu.Để tui chọn cho.
Một tiếng sau cuối cùng thì cũng chọn được cái áo ưng ý nhất.Hai người đi ra khỏi của hàng đi đến những cửa hàng khác mua đồ cho chính mình xong xui lại đến một quán ăn uống no nê rồi cả hai cùng lái xe trở về nhà.
Giờ này trời cũng đã tối,trên đường về nhà tới một đoạn đường khá vắng vẻ thì bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một chiếc xe ô tô chắn ngang đường đi khiến cả hai phải dừng xe lại.Ngay trong lúc này hai người đàn ông trên xe nhảy xuống dùng khăn đã tẩm thuốc mê khiến cho hai nàng hôn mê rồi kéo Hồng Trúc và Uyên Nhã lên chiếc xe ô tô rồi chạy đi mất.
Đang nằm ngủ ở nhà thì tiếng điện thoại làm Hưng thức giấc.
-Alo có chuyện gì đó.
Vẫn còn đang mơ màng trong cơn buồn ngủ Hưng nói.
-Đã xảy ra chuyện.Mục tiêu đã bị bắt cóc.Tôi đã điều tra ra nơi đó,cậu mau nhanh chóng tới đó cứu người.
-Cái gì!!!
Hưng tỉnh táo lại,ngay lập tức vận khí sử dụng tốc độ của Bạch Hổ đang lên tới 95km/1giờ chạy tới nơi giam giử Hồng Trúc và Uyên Nhã
“Hồng Trúc.Em đừng có xảy ra chuyện gì.Anh sẽ tới nhanh thôi”
Không bao lâu Hưng đã đến nơi giam giữ của Hồng Trúc và Uyên Nhã.Nơi này là một nhà kho đã bị bỏ hoang rất lâu.Hưng vòng ra cửa sau lẻn vào bên trong nhà kho,bên trong khá sáng nhờ những bóng đèn cũ đã được bật lên từ trước,điều này làm cho Hưng dễ dàng quan sát hơn tuy nhiên cũng khiến cho hắn dễ bị phát hiện.Hưng từ từ tiến vào trung tâm chính giữa nhà kho,hắn đã phát hiện ra Hồng Trúc và Uyên Nhã đang bị trói trên hai chiếc ghế,hai nàng hình như vẫn còn đang hôn mê.Bên cạnh có 2 tên thanh niên ước chừng khoảng 25 tuổi đang ngồi nhậu.
-Ê mày,hai đứa này tướng ta ngon quá.Hay tao với mày…..
Một tên trong đó chùi nước miếng lên tiếng.
-Không được.Người kia đã dặn mình không được động vào bọn họ.Mày cũng thấy hắn ác độc cở nào,nào hắn biết được thì sẽ không tha cho anh em mình.
Tên còn lại nghiêm nghị trả lời.
-Nhưng người kia chỉ kêu mình bắt con nhỏ này(Hồng Trúc),còn con nhỏ kia là mình tiện tay bắt về.Mình chỉ làm với con nhỏ kia thôi còn con nhỏ này mình để lại cho hắn.Mày thấy thế nào?
Trên gương mặt của tên này biểu hiện ra một dáng vẻ vô cùng háo sắc.
-Chuyện này……
Tên này vẫn còn đang lưỡng lự.
-Chuyện này gì nữa,nếu mày không làm thì để tao làm,có chuyện gì tao chịu.
Nói xong không đợi tên kia đồng ý,hắn tiến lại gần Uyên Nhã hai bàn tay sờ trên gương mặt xinh đẹp đang bị hôn mê của Uyên Nhã.
-Nè tao đồng ý.
Nói xong hắn cũng nhanh chóng tiến lại gần,tên kia thấy đồng bọn của mình đã đồng ý thì quay đầu nhìn tên kia cười lớn.
Đúng ngay lúc này một thân ảnh như tia chớp theo hướng hai tên đó tiến tới.Hai tên đó không kịp hiểu chuyện gì thì một tên đã bị Hưng đá một cước khiến cho cả cơ thể hắn văng ra xa đụng vào tường rồi rớt xuống đất bất tỉnh nhân sự.Tên còn lại cũng không khá hơn,chỉ với một cánh tay Hưng nhắc tên đó lên cao rồi quăng mạnh xuống đất,thân thể hắn vừa rơi xuống chạm mặt đất thì Hưng nhắm ngay bụng hắn tung ra một cước đá cho cơ thể của hắn văng ra xa bất tĩnh cùng tên kia.
Hưng tiến lại định cởi trói cho hai nàng thì ngay đúng lúc này Hưng cảm giác được một cổ khí tức nguy hiểm đang đến gần.Không để cho Hưng chờ lâu,cánh cửa lớn của nhà kho được mở ra,bước vào bên trong là một người trung niên,trên người hắn tỏa ra những luồn khí nồng đậm,trên gương mặt có một vết sẹo chạy dài từ trên trán cho đến ngay cằm.Linh cảm cho Hưng biết người này vô cùng nguy hiểm.
-Nhóc con ngươi là ai?
Người đàn ông trung niên đưa mắt quan sát xung quanh phát hiện 2 tên mình mướn đi bắt người hiện giờ đang nằm dưới đất,trên miệng hình có một ít máu đang chảy ra.Không cần nghĩ nhìu hắn biết tên nhóc đang đứng ở đây đã làm chuyện này.
-Ngươi không cần biết điều đó.
Sau khi đã nghe câu chuyện của hai tên hồi nãy nói với nhau Hưng nghĩ ngay người này chính là người đứng sau đã sai khiến hai tên kia.Với lại khí tức của Bạch Hổ hiện giờ có sự xung đột với khí tức của tên này báo động cho Hưng biết tên đó chắc chắn không phải người tốt lành gì mà còn vô cùng nguy hiểm.Vì thế ngay sau khi vừa dứt lời Hưng “tiên hạ thủ vi cường” dùng một tốc độ nhanh nhất hướng tới tên kia tung ra một cú đấm kèm theo một chút khí tức của Bạch Hổ bao quanh trên cánh tay.
Tên kia vẫn không có ý định né tránh,vẫn đứng im tại chổ nhẹ nhàng đưa cánh tay ra đở cú đấm của Hưng ngay sau đó tung ra một cước vào bụng Hưng khiến Hưng văng trở lại chổ hồi nãy của mình.Người đàn ông trung niên trên gương mặt lúc này nở một nụ cười ghê sợ.
-Thì ra ngươi là Bạch Hổ.Nhưng đáng tiếc ngươi chỉ là một con Bạch Hổ bệnh mà thôi.
Người đàn ông vẫn đứng im tại chổ cười cười nói.
Hưng từ từ đứng dậy,rồi ngay lập tức xông đến tên đó tung ra vô số cú đấm đá vào người này nhưng tên đó vẫn nhẹ nhàng đở đòn hoặc né tránh.Lâu lâu lại tung ra một cú đấm hoặc
12 con giáp (sắc hiệp)
3.5 (
11) votes
03/09/2017 huy says:
tg con viet tiep k z