Quyết định
“Mày ghé qua bệnh viện được không? Tao có chuyện muốn nói”
“Chuyện gì? Có gấp không? Tao đi công việc cả sáng. Giờ đang mệt”
“Mày….” – Thy ấp úng
“Chuyện gì? Nói đi”
“Mày….. Thôi, mày về nhà tắm rửa đi. Tối vô cũng được”
“Tối nay tao có hẹn, không vô được đâu. Có gì nói đi. Sao mày vòng vò vậy”
“Vậy thì mày vô đây đi”
“Đợi tao chút. Tí tao qua”
Em phóng xe về nhà tắm rửa rồi rẽ qua chợ mua cho Thy mấy quả mận. Qua giọng nói hồi nãy hình như Thy đang có chuyện buồn. Thôi thì mua cho nó thứ nó thích an ủi luôn một thể Đâu dễ để có được thằng bạn thân tâm lý như thế này
Em bước vào thì thấy Thy đang cầm cái iPad lướt lướt. Chắc đang chơi điện tử. Vừa thấy em vào nó liền nằm xuống quay mặt vô trong, không thèm chào em một tiếng. Hình như là đang giân thật
“Có chuyện gì thế mày?”
“Thy. Có chuyện gì?” – Em lay người nó. Vẫn không cử động
“Không nói tao về à nha”- Em doạ
“Đứng yên đó.” Thy lên tiếng khi em quay người bước ra cửa.
Nó ngồi thẳng dậy mặt hằm hằm nhìn em sau đó vác nguyên cái gối ném thẳng vào người em. Miệng chửi
“Thằng chó. Bạn bè thế hả mày”
“Con hâm này. Tự dưng sao chửi tao” – Em cầm cái gối đi lại giường ngồi cạnh Thy
“Sáng nay mày đi đâu?”
“Ờ thì đi có việc.”
“Việc cái gì. Mày không nói thật phải không?”
“Đó là chuyện của tao mà” – Em trố mắt nhìn nó
“Mày….” – Nó lại nằm xuống chẳng nói chẳng rằng quay mặt vào trong
“Mày bị sao vậy Thy”
“Sáng nay mày đi với con nào?” – Thy ngồi thẳng dậy và nói như hét vào mặt em
“Gì? Nói nhỏ một chút đây là bệnh viện đấy”
“Mày bỏ bạn mày ở đây một mình rồi đi hú hí với đứa khác. Mày chua lắm Minh ạ”
“Đứa bạn tao thôi mà. Gì mà đi hú hí”
“Còn không à? 2 đứa bay còn ngồi ôm nhau sát rạt nữa. Tao bảo ở lại chơi với tao một chút thì không chịu. Tưởng mày khác với những đứa khác, ai ngờ toàn là một lũ vì gái bỏ bạn”
“Mày nói gì nặng lời vậy Thy. Đó là đứa bạn hồi học cấp 3 với tao mà. Nó vừa đi du học về nên hẹn gặp tao thôi”
“Vậy sao mày không nói là đi chơi với bạn mà phải bảo là đi có việc?”
“Tao nói liệu mày có cho tao đi không. Thôi, ăn mận đi. Tao có mua mận cho mày đó”
“Bồ cũ của mày hả? Chúng mày đi xe tình tứ lắm mà?”
“Sao mày biết được. Mày theo dõi tao à?”
“Linh thấy. Còn thấy mày với con bé đó đi vô quán cafe rồi chụp ảnh với nhau nữa”
“Ui dào. Mày nghe lời nó nói làm chi. Mà sao mày hỏi nhiều thế. Bộ… mày ghen à” – Em nham nhở
“Ghen cái đầu mày á. Tao bực là bực chuyện mày lừa tao bỏ tao đi chơi một mình. Tao nằm trong này buồn lắm, suốt ngày chỉ biết cắm đầu vào cái iPad. Mấy đứa trong lớp thì có việc hết. Còn mình mày, mày cũng bỏ tao đi nữa hả Minh?”
“Tao bảo gọi thằng chồng mày về thì không chịu nghe”
“Chồng tao đi diễn, bận việc. Gọi về thì lỡ chuyện mất. Tội ảnh”
“Thế mày éo thấy tội tao hả? Tao là bạn thân mày đấy”
“Tội chưa xử đấy. Đi rửa mận cho bà ăn nhanh lên”
“Mày mẹ tao rồi” – Em cằn nhằn
“Nói nhiều. Nhanh đi”
Em vào phòng vệ sinh rửa mấy trái mận rồi mang ra gọt, em với Thy vừa ăn vừa nói chuyện. Thy bảo ngày mai sẽ ra viện bảo em nói với bác gái. Em thấy ở trong này nhiều cũng không tốt cho nó. Chuyện này chắc để tối em gặp bác gái sẽ nói. Nó không dám xin vì đã biết trước dù có xin thì câu trả lời là không
“Con bé đó ở đâu?”
“Ngày xưa nó ở đây. Giờ gia đình chuyển ra Hà Nội rồi”
“Học cùng mày thời cấp 3 à?”
“Ừm!”
“Hôm nay mày lạ lắm” – Thy vừa nhai miếng mận vừa nói
Chỉ chưa đầy một ngày, cả 2 người con gái đều nói em lạ lắm. Em không hiểu chuyện gì đang xảy ra với bản thân mình nữa. Nếu như ở Linh đó là tính cách, con người của em trưởng thành hơn trước thì với Thy đó là gì? Em với nó tiếp xúc hàng ngày, nó ở cùng em còn nhiều hơn em ở nhà. Điều này khiến em thực sự tò mò
“Tao sao lạ?”
“Tao không biết nhưng hôm nay mày lạ lắm. Tao có cảm giác như vậy”
Đôi khi con gái thật sự khó hiểu
Chừng khoảng 5h thì My tới. Cô ấy nhìn em cười rồi mang một bịch đồ ăn để trên bàn. Nhìn cách My lấy tô cháo ra rồi dọn đống vỏ mận khi nãy vừa nhẹ nhàng, từ tốn nhưng rất gọn ghẽ. My giục Thy ăn cháo. Nó ăn đâu được hơn một nửa rồi bỏ phí ở đó không ăn nữa. Cầm nắm thuốc trên tay chưa uống đã kêu đắng. Thy là vậy, bướng bỉnh nhưng cũng có lúc rất nhõng nhẽo
Tuy mới là lần thứ 2 tiếp xúc với My nhưng em rất có thiện cảm với cô bé này. Không chỉ là nụ cười mà còn là cách My chăm sóc người thân, rất nhẹ nhàng và tinh tế. Không như cô em bướng bỉnh Linh, Thy mang lại cho người đối diện cảm giác ấm áp và bình yên, nhất là lúc cô ấy cười
“Thôi em ở lại chơi với Thy nha My. Anh về nhà có chút chuyện”
“Lại đi hẹn hò nữa hửm? Tối có vô không?”
“Chắc tối tao vô. Khoảng 8-9h gì đó”
“Ừm. vô nhớ mua cho tao bịch sinh tố nha”
“Mua cho em nữa nha” – Tiếng nói phát ra từ phía cửa. Là của Linh
“Tối anh vô muộn đấy. Em có đợi được không?”
“Em với chị My ở lại đây mà. Anh cứ mua đi. Tối nay chúng ta mở party”
“Được rồi. Có gì anh gọi điện. À mà anh chưa xử tội em đâu nhé”
“Tội gì cơ?” – Linh giả nai
“Nói xấu anh trước mặt Thy. Nhớ đấy”
“Anh thì tốt đẹp đấy. Thôi đi đi. Tối nhớ đến đấy”
Em chào tạm biệt 3 người rồi bước ra cửa. Trời cũng nhá nhem tối rồi. Em hẹn Linh lúc 7h. Giờ về điểm danh rồi đi là vừa kịp. Khoảng 9h mua đồ vô bệnh viện là xong. Lên kế hoạch rồi thì cứ thế thực hiện thôi. Còn câu hỏi của Linh…………..
——————-
7h tối, em đã có mặt tại nhà Linh. Trời đêm ở phố núi hơi lạnh nên cách ăn mặc của Linh cũng có phần kín đáo hơn hồi trưa. Quần jean, áo khoác, giầy thể thao và một chiếc khăn quàng cổ. Nhìn Linh rất năng động và trẻ trung.
“Em ăn tối chưa?”
“Chưa. Mình đi ăn pizza đi anh. Em thèm pizza”
“Ừm! Vậy thì đi”
Linh ngồi lên xe và ôm sát người em, tay cho vào túi áo còn cằm thì tựa hẳn trên vai, miệng thì đang hát vu vơ một bài nào đó em nghe không rõ. Trông chúng em lúc này nếu có người nhìn vào chẳng khác gì một cặp đang yêu nhau. Tình tứ và cực kì lãng mạn
Một bánh pizza và hai ly pepsi. Đó là thực đơn của buổi tối hôm nay. Em và Linh vừa ăn vừa nói chuyện mặc nhiên không ai đề cập tới chuyện hồi trưa. Cả hai đều biết rằng một buổi chiều là quá ít để suy nghĩ tiếp tục hay không một mối tình đây sóng gió này. Có lẽ trước khi về em sẽ nói cho Linh nghe quyết định của em. Còn bây giờ, hãy tận hưởng cái đã
Bar chính là điểm đến tiếp theo. Linh muốn có một chút hơi men trước khi rời khỏi thành phố vào sáng mai. Một ý kiến không tồi, rượu, bia sẽ làm con người mạnh dạn hơn và mọi chuyện sẽ dễ dàng đối với cả em và Linh. Vài lon ken, một cây shisa, đĩa hoa quả. Linh bắt em không được uống nhiều vì còn lái xe trong khi cô ấy uống từ lon này tới lon khác. Cô ấy uống nhiều đến nỗi anh chàng phục vụ phải nhìn với ánh mắt kinh ngạc. Em hiểu tính Linh, nếu Linh muốn say hãy để cho cô ấy say. Bởi vì khi say con người ta mới sống thật với bản thân mình nhất.
Đến lon thứ 7, em thấy Linh có vẻ đã say nên khuyên cô ấy đừng uống nữa. Gọi tính tiền rồi dìu cô ấy ra ngoài lấy xe. Lúc này đã hơn 10h đêm, điện thoại của em kêu liên tục, khỏi cần nói chắc mọi người cũng biết đó là ai. Chắc đêm nay em lại để cô ấy leo cây nữa rồi
“Chở em ra công viên đi”
“Em say rồi mà. Về nghỉ mai còn đi”
“Không. Em chưa say đâu. Em còn chưa nghe anh trả lời sao có thể về được”
Em ghé một tiệm tạp hoá mua cho Linh chai nước rồi chở cô ấy vào công viên. Tu một phát hơn nửa chai, Linh nằm xuống gối đầu lên đùi em bắt đầu thủ thỉ
“Sang bên kia, em nhớ anh nhiều lắm. Muốn về thăm anh nhưng bố mẹ không cho. Bắt em quên anh và lo học. Em cũng thử yêu vài lần nhưng không ai được như anh hết.”
“Anh vô tâm lắm anh biết không. Em bên đó vẫn ngóng tin anh nhưng dường như anh quên em nhanh lắm. Anh cứ cười đùa, chơi bời với đám bạn. Đừng tưởng em không biết anh làm gì. Cô nói cho em biết hết đấy. Em về lần này là để xác định lại tình cảm với anh. Nếu còn yêu em thì chúng ta hãy bắt đầu lại từ đầu, như xưa được không anh?”
Em thở dài nghe những lời nói nhẹ như bông đang rót vào tai em nhưng sao cảm thấy lòng nặng trĩu. Biết nói sao đây? Trong ba năm qua chắc chắn em không quên được Linh nhưng lần gặp nhau lại mang đến cho em vô số những thắc mắc. Em vuốt mái tóc của Linh rồi nói
“Nếu anh không đồng ý?”
Cô ấy chỉ cười
“Đó là sự lựa chọn của anh. Anh nghĩ mình không nên tiếp tục mối tình này. Cả anh và em đều mệt mỏi. Hãy là bạn đi. Có khi chúng ta sẽ vui vẻ hơn”
“Vì cô ấy sao?” – Linh bắt đầu lên tiếng
“Ai cơ?”
“Thy – Người con gái tên Thy đó”
“Sao em biết cô ấy”
“Em đã nói anh làm gì cũng không thể nào qua mắt được em mà.”
“Không. Thy là bạn thân của anh. Không phải lý do vì cô ấy”
“Vậy sao?”
“Ừm”
“Vậy nếu không yêu được chúng ta hãy làm bạn vậy. Tuy nhiên em có thể yêu cầu anh một việc này được không?”
“Chuyện gì. Nếu làm được anh nhất định sẽ làm cho em”
“Làm người yêu của em nốt đêm nay nhé. Mai chúng ta sẽ là bạn”
Linh víu đầu em xuống đặt lên môi một nụ hôn ngọt ngào. Một lúc sau cô ấy đứng dậy và nắm