Sáng hôm sau.
Trong đại sảnh đột nhiên có một người đã cử động cơ thể. Đó là ai? Thì ra người đó chính là Tam Tạng.
Trải qua một đêm kích tình,dược tính của thuốc cũng đã hoàn toàn tiêu tan hết. Hắn đưa tay xoa xoa con mắt,cơ thể lảo đảo từ trong đống người mà đứng lên. Lúc này bên dưới hạ thể,con cặc của hắn truyền đến một cảm giác đau nhói. Hắn vội vàng cúi đầu xuống xem.
“A!!!!!”
Tam Tạng hét lên một tiếng thê thảm. Có thể dùng một từ để hình dung tình trạng của con cặc hắn bây giờ đó là “Thảm”. Con cặc hắn chi chít những dấu răng do các vị tiên nữ để lại. Máu chảy ra do bị cắn quá mạnh giờ cũng đã khô mà bao phủ một màu đỏ lên con cặc của hắn.
“Ta đã làm gì? Ta tới cùng đã làm gì?”
Mọi chuyện hắn làm hôm qua như một cuộn phim bây giờ bắt đầu phát lại trong đầu hắn.
“Chuyện này. Không lẽ là do Ngộ Không ghi hận ta trước đây hay niệm chú vòng Kim Cô,nên bây giờ mới bày kế hãm hại ta. Trời ạ. Ta nên làm cái gì bây giờ?”
Tam Tạng hai mắt vô thần nhìn xung quanh thì tình cờ phát hiện ra Bát Giới cũng đang nằm dưới đất cách chổ hắn không xa. Trên người Bát Giới lúc vẫn còn đang bị một vị tiên nữ nằm đè lên người ngủ một cách ngon lành.
“Bát Giới, Bát Giới…”
Tam Tạng cố gắng lếch cái cơ thể không còn chút sức lực nào của mình tới chổ Bát Giới đưa tay đẩy vị tiên nữ sang một bên nỗ lực làm cho Bát Giới tỉnh lại. Nhưng để cho hắn nghi ngờ là dù cho có làm cách gì thì Bát Giới cũng không hề cử động. Như nghĩ đến điều gì đó hắn đưa tay lên mũi Bát Giới. Nhưng việc xảy ra tiếp theo cũng để cho hắn nhanh chóng mà sợ hãi rút tay về.
“Bát Giới… Bát Giới chết rồi.”
Nhưng hắn cũng ngay lập tức mà thay đổi sắc mặt trở nên vui mừng.
“Đồ đệ tốt. Sư phụ không có nhìn lầm ngươi. Xem ra ngươi cũng bị cái tên khỉ đột kia bày kế mà để cho ngươi không chịu nổi uất ức mà tự tử. Tốt, chết tốt lắm. Ha ha ha!!!”
Nếu để cho Tam Tạng biết nguyên nhân cái chết của Bát Giới là vì đang vui vẻ chơi gái nhưng không chịu nổi kích thích mà lên đường xuống gặp Diêm Vương thì không biết hắn sẽ thế nào nhỉ!!!
“Xem ra,ta cũng nên học theo Bát Giới. Cơ thể của ta đã bị ô uế,ta còn có mặt mũi nào mà gặp Phật Tổ. Ta còn sống trên đời này làm gì nữa!!!”
Tam Tạng đã hạ quyết tâm. Sau đó hắn ngay lập tức ngồi xuống đất khoanh hai chân lại,hai bàn tay chấp vào nhau, mặt hướng về Tây Thiên
“A Di Đà Phật. Phật tổ từ bi. Tha thứ cho đệ tử. Đệ tử đã gây ra tội nghiệt không thể tha thứ. Đệ tử chỉ có một đường là chết để mà đền tội”
Nói xong. Hắn đem toàn bộ kinh mạch của mình phá hủy tất cả.(Rip Tam Tạng)
Dù sao hắn cũng là đệ tử chính thức của Phật Tổ cho nên người của Diêm La Vương không có quyền bắt giữ linh hồn của hắn. Sau khi linh hồn của hắn rời khỏi thể xác thì hướng đến Tây Thiên mà bay đi đến chổ Phật Tổ mà chờ ngài xử tội.
Quay ngược trở lại thời gian lúc Tam Tạng còn đang hôn mê. Sau khi cùng Hằng Nga địt nhau một trận và nghỉ ngơi được một chút thì hắn lại một lần nữa quay lại chổ Tam Tạng và để cho hắn phát hiện ra Bát Giới đã chết. Hắn nhẹ đánh thức Sa Tăng nói về việc Bát Giới đã chết làm cho Sa Tăng một trận hoảng sợ. Nhân cơ hội này Ngộ Không uy hiếp Sa Tăng đem mọi chuyện đổi trắng thay đen,đổ hết mọi tội lỗi lên đầu Tam Tạng và Bát Giới.
Sau một hồi bị Ngô Không uy hiếp. Vì để bảo vệ mạng sống cho mình Sa Tăng chấp nhận đứng ra làm người tố cáo chuyện này đến Ngọc Đế. Mọi chuyện xảy ra đều do Tam Tạng và Bát Giới ham mê nữ sắc nên trong lúc 7 vị tiên nữ đến chúc mừng việc Bát Giới mở ” Sàn Nhảy” đã lén lút bỏ thuốc 7 vị tiên nữ mà cưỡng hiếp các nàng nhưng vì ham muốn quá độ mà tinh tẫn nhân vong.Về phần 7 vị tiên nữ cũng vì bảo vệ mạng sống mà cũng theo Sa Tăng đứng ra làm chứng.
Sau khi Ngọc Đế nghe Sa Tăng bẩm báo và có 7 vị tiên nữ đứng ra làm chứng thì hắn vô cùng giận dữ mà không cần xét xử đem Bát Giới ra xử tội. Hắn sai Diêm La Vương ngay lập tức đày Bát Giới vô đạo súc sinh,cả đời cả kiếp chỉ được làm Heo không bao giờ được trở thành hình người nữa. Về phần Tam Tạng hắn không tiện nhúng tay vào nhưng nghe nói đâu Tam Tạng cũng đã bị Phật Tổ biến thành nệm ngồi cho hòa thượng,cả đời cả kiếp luôn ở dưới mông đít người khác.(Phật Tổ đã biết mọi chuyện do Ngộ Không bày ra nhưng hiện tại Ngộ Không vẫn chưa đến lúc bị trừng phạt nên tạm thời để cho Ngộ Không bình yên).
Về phần Ngộ Không cứ như mọi chuyện không hề liên quan đến hắn. Hằng ngày cùng Hằng Nga đem việc địt nhau làm niềm vui. Lâu lâu lại tới chổ Thiết Phiến làm cho nàng gọi cha gọi mẹ mà vô cùng thỏa mản
Cứ như vậy cho đến một ngày Ngộ Không có chút buồn chán bèn nói với Hằng Nga một tiếng,rồi lên Cân Đẩu Vân đi dạo một vòng thiên đình. Cứ đi một hồi bất giác hắn lại đến chổ vườn Đào.
Hôm nay.Nhìn mọi thứ ở nơi này làm cho hắn bất giác nhớ lại chuyện khi xưa. Ngày xưa vì hội bàn đào của Vương Mẫu Nương Nương không mời hắn tới dự mà sau khi hái trộm đào tiên hắn còn phá nát nơi này và còn lẻn vào hội bàn đào mà quậy phá. Vương Mẫu Nương Nương còn chửi rủa hắn khiến cho hắn tức giận mà sau này đại náo thiên cung. Sau này cũng vì bà ta mà trên đường thỉnh kinh chịu bao nhiêu chuyện tức giận mà không thể phát tác ra được(Vì có vòng kim cô).
Hắn càng nghĩ thì càng tức giận.Ngộ Không dứt khoát liền thẳng hướng tẩm cung Vương Mẫu nương nương mà bay tới,muốn tìm cơ hội trêu cợt nàng.
Trong nháy mắt Ngộ Không cũng đã tới nơi. Đưa mắt đứng từ xa quan sát,chỉ thấy bên ngoài cửa được canh giữ rất nghiêm ngặt. Từng nhóm 10 tên thiên binh thiên tướng đi qua đi lại liên tục,trước cửa còn có 4 tên đứng canh giữ.
Ngộ Không khẽ cười,lắc mình biến thành một con muỗi,nghênh ngang bay vào bên trong.
Vào đến bên trong phòng ngủ của Vương Mẫu để cho hắn phát hiện thì ra Ngọc Đế cũng ở nơi này.
“Giờ này lão Ngọc Đế không phải ở trên đại điện sao? Giờ này hắn ở đây chắc chắn có chuyện gì rồi?”
Ngộ Không nghi hoặc nghĩ thầm trong lòng.
“Ngọc Đế, ngày hôm nay lúc này lại rảnh rỗi đến nơi này của thiếp vậy?”
Nghe ngữ điệu có thể thấy nàng rất vui mừng về việc hắn đến thăm nàng.
“Ài. Trẫm hôm nay cảm thấy có chút phiền muộn,liền nghĩ đến hoàng hậu nên tới thăm nàng”
“Ngọc Đế. Hôm nay thiên đình xảy ra chuyện gì lớn à? Nhớ năm xưa cái tên khỉ đột kia dù cho có thần thông quảng đại cũng bị Phật Tổ nhốt dưới Ngũ Hành Sơn và còn bị ép đi lấy kinh. Mà cũng nhờ ta nói Quan Âm đem vòng kim cô của ta cho hắn đeo mới có thể khiến hắn chịu đi thỉnh kinh. Bây giờ còn ai dám làm cho ngài phải phiền lòng chứ?! Người cứ nói ra thử,biết đâu thiếp có thể giúp được.”
Ngộ Không nghe được lời của Vương Mẫu nương nương chẳng khác nào lấy muối xát vào vết thương của hắn,hai hàm răng của hắn nghiến chặt lại
“Cái con đàn bà khốn kiếp này. Ta đây lão Tôn ngày hôm nay nhất định phải trả cả vốn lẫn lãi cho ngươi. Đem cái lồn của ngươi đụ cho nát mới thôi.
“Nếu hoàng hậu nơi này không có việc gì,ta muốn đi nơi khác xem một chút”
Dứt lời. Ngọc Đế liền đứng dậy đi ra ngoài.
“Ngọc Đế. Nếu đã tới,sao ngài không ở lại một chút?!”
Vương Mẫu có chút chờ mong.
“Không được. Ta còn có chuyện quan trọng cần phải làm.!”
“Này… Thần thiếp cung tiễn thánh thượng!”
Rất không cam lòng nhưng Vương Mẫu nương nương cũng đành đứng dậy tiễn Ngọc Đế rời đi.
Các tên thiên binh thiên tướng cũng đã theo Ngọc Đế mà rời đi. Quang cảnh trong và ngoài cung lúc này không một bóng người thoáng chốc lạnh xuống.
Sau khi trở lại phòng mình Vương Mẫu ngồi đờ ra trên giường mình trong miệng còn lẩm bẩm.
“Ai. Như vậy mà hắn cũng bỏ đi. Thời gian lâu rồi ta không được hắn sủng hạnh. Cái lồn của ta chắc ngứa chết mất.Ai!”
Thì ra từ ngày Ngộ Không đại náo thiên cung thì cũng bắt đầu từ ngày đó Ngọc Đế đã không còn địt nhau với nàng ta nữa. Trải qua hơn mấy trăm năm cái lồn của nàng chưa lần nào được một con cặc vô thăm. Tuy vô cùng khó chịu nhưng dù sao nàng cũng là Vương Mẫu nương nương cao cao tại thượng nên nàng chỉ có thể âm thầm chịu đựng mà không dám có ý nghĩ cắm sừng Ngọc Đế.
Ngộ Không tỉ mỉ quan sát. Tuy rằng nàng ta cũng đã hơn mấy ngàn tuổi nhưng nếu để những người không biết nhìn vào chỉ thấy nàng là một thiếu phụ phu nhân khoảng 40T. Trên người nàng tỏa ra một khí chất cao quý. Nếu đem so với Hằng Nga thì nàng ta có sức dụ hoặc mê người hơn.
Mà lúc này, càng làm cho Ngộ Không kinh ngạc, chỉ thấy Vương Mẫu chậm rãi đưa tay lên cặp vú to lớn đầy đặn của mình,chậm rãi nhào nặn xoa bóp,trong miệng còn phát ra những tiếng rên rỉ oán trách.
“Ngọc Đế… Ngươi là đồ xấu xa… Cái lồn mà biết bao nhiêu người mong muốn cắm con cặc của mình vào… Mà ngươi lại không hề đoái hoài tới… Làm hại người ta phải làm vầy để tự an ủi cơ thể mình… A a a…”
Như cảm thấy chưa đủ,Vương Mẫu chậm rãi đem toàn bộ quần áo trên người mình cởi ra vứt xuống đất.Ngộ Không thấy được cảnh này máu trong mũi hắn cũng không tự chủ mà chảy ra.
Vương Mẫu có một cơ thể tuyệt mỹ. Làn da trắng hồng như gái đôi mươi. Cặp vú lớn ngạo nghễ đứng thẳng. Nhưng lại để cho Ngộ Không phát hiện ra hai đầu ti bị thụt vô trong cái vú to lớn đó.
Bên dưới lông lồn khá nhìu che đi một phần cái lồn của nàng. Có thể thấy đã lâu nàng không chăm sóc cắt tỉa lông lồn.
Lúc này nàng ngồi trên giường,hai chân co lên banh ra hai bên bày ra cái lồn của nàng. Một tay chống ra phía sau để đỡ cơ thể nàng,còn một tay đưa xuống cái lồn mà vuốt ve chà xát. Vương Mẫu một bức đói