lặp lại một lần nào nữa trong cuộc đời này, cái giá phải trả cho một lần vấp ngã thôi cũng khiến cậu không thể chịu đựng nổi rồi.
….
“Hừ………thứ mất dạy đừng chết sớm đấy…….” Hải nhìn Long nói làm hai người con lại xanh mặt vì sợ, ở gần mới biết thằng này nói nhiều và giận dai kinh khủng, dù sao gã cũng là người tốt……haizzzz
…………
“Anh…………….bây giờ Quỳnh Anh vẫn ở với bố cô bé hả………” Sắp vào Sài Gòn nên Long hỏi, lần trước Thiên nói là gã đa lo liệu cho cô bé mọi chuyện từ khi Hoa mất nên cậu mới yên tâm lao đầu vào tập luyện, đến bây giờ thì cậu muốn lo cho cô để cô có cuộc sống tốt nhất xem như bù đắp một phần nào đó lỗi lầm của mình, với thằng cha khốn nạn kia thì cậu không tin là cô bé sẽ có cuộc sống hạnh phúc.
“À……ờ………..” Thiên lúng túng vì câu hỏi bất ngờ của Long.
Thấy câu trả lời ấp úng của Thiên, Long nhíu mày nghi hoặc, chẳng lẽ có chuyện gì……..
“Anh…………Quỳnh Anh bị làm sao hả……….” Long ghé vào người Thiên hỏi nhỏ, cậu thật sự lo lắng cho cô bé đấy, lần trước Thảo đã về nhà trước khi sự việc xảy ra nên chỉ còn mỗi cô bé ở nhà thôi.
“Không……….làm gì có chuyện gi được chứ………..đừng lo……” Thiên toát mồ hôi trả lời, móa có khi nào nó biết nó cho mình một đấm như Hải không chừng.
“Anh……..đừng dấu em mà……..” Long áp sát hơn nữa, cậu vô ý đè tay lên chỗ đùi bị cụt của Thiên.
“A…….em xin lỗi……….ủa……..mà kì kì……….” Long thấy tay mình đè lên cái đùi cụt của Thiên nên nhanh chóng rụt tay xin lỗi, nhưng mà có gì đó lạ lắm, cậu kéo cái chăn đang che đùi của gã ra khi mà Thiên và Hải trợn mắt chưa kịp ngăn lại.
“Ôhhhhhh……………..WHAT THE FUCK……..” Nhìn bên dưới cái khăn, chân Thiên đang quặp xuống cái xe lăn một cách hết sức bình thường và lành lặn mà Long há hốc mồm, trước gì cái xe lăn này bốn phía được làm che kín chỉ để lộ hai bánh xe nên Long không thấy mà cậu cũng không để ý, đến giờ mới hiểu là để Thiên thả lỏng hai chân xuống dưới cho thoải mái, nhưng mà………ủa……nhưng mà………..
“Anh………….vậy là sao……….” Long tròn mắt nhìn Thiên hỏi một cách ngây thơ nhưng mà khiến gã chảy mồ hôi lạnh cả người, Hải bên kia thì đã sớm trốn đi đâu mất vì sợ bị làm thịt.